Kinh Nghiệm về Đạo bất khả đạo phi thường Đạo danh bất khả danh phi thường danh 2022

You đang tìm kiếm từ khóa Đạo bất khả đạo phi thường Đạo danh bất khả danh phi thường danh được Cập Nhật vào lúc : 2022-04-24 02:51:24 . Với phương châm chia sẻ Thủ Thuật về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi đọc tài liệu vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Ad lý giải và hướng dẫn lại nha.

TRƯỜNG ĐẠI HỌC NGUYỄN TẤT THÀNHKHOA QUẢN TRỊ KINH DOANHTIỂU LUẬNMÔN TIẾT HỌCHọc viên: Chu Văn HùngLớp: 20MQT1ANgành: Quản trị kinh doanhGiảng viên hướng dẫn: TS. Nguyễn Thanh ĐạtNăm 20201  TrườngĐại học Nguyễn Tất ThànhKhoaQuản trị kinh doanhKhóa20MQT1AHọc viênSố thứ tựChu Văn HùngMã số HV2000000218Ngành họcQuản trị kinh doanhMôn họcTriết họcGiảng viênTS. Nguyễn Thanh Đạt052  ĐỀ TÀI NGHIÊN CỨU: VẤN ĐỀ 8Lão Tử nhận định rằng, toàn bộ vũ trụ vạn vật do sự chi phối của “đạo” ln lntrong q trình vận động, biến hóa khơng ngừng, khơng nghỉ. Ơng nói: “có nhữngvật tiến lê phía trước, có những vật rơi lại phía sau, có những vật lớn lên, có nhữngvật suy đi, có những vật đang hình thành, có những vật đang đi tới tiêu diệt…”(Đạo đức kinh, Chương 29). Theo Lão Tử, mọi sự vật, hiện tượng kỳ lạ trong vũ trụ đềubao hàm hai mặt trái chiều nhờ vào nhau, liên hệ, tương tác lẫn nhau. Như: “Thiên hạđều biết đẹp là đẹp, nên có cái là xấu, đều biết thiện là thiện nên có cái là ác. Chonên, có khơng cùng sinh ra nhau, khó dễ cùng làm thành nhau, dài ngắn cùng sosánh với nhau, cao thấp cùng nghiên úp nhau, âm thanh cùng hòa trộn lẫn nhau,trước sau cùng theo nhau (Đạo đức kinh, Chương 2),hay: “Họa là nơi tựa củaphúc, phúc là nơi náu của họa. Ai biết được đâu là cái ở đầu cuối của phúc họa”(Đạo đức kinh, Chương 58” [Trịnh Dỗn Chính (chủ biên) (2004), Đại cươnglịch sử triết học Trung quốc, Nxb Chính trị quốc gia, Hà Nội, tr.126-127]BÀI LÀMNhập đềLão Tử (khoảng chừng thế kỉ VI trước C.N) được lịch sử Trung Hoa xem là ông tổ củaĐạo gia. Toàn bộ tư tưởng của Lão Tử được trình diễn cơ đọng trong tác phẩm ĐạoĐức Kinh. Những tư tưởng triết học trong Đạo Đức Kinh của Lão Tử đã vượt ra khỏibiên giới Trung Quốc và có ảnh hưởng thâm thúy đến những nước trong khu vực như NhậtBản, Nước Hàn, Việt Nam trong suốt hàng mấy chục thể kỉ. Những bí hiểm về cuộcđời Lão Tử và những tư tưởng trong Đạo Đức Kinh, cũng như những giá trị của nótrong đời sống xã hội vẫn là đề tài nghiên cứu và phân tích của thật nhiều học giả Đơng – Tây.Một tác phẩm chỉ ở tại mức năm nghìn chữ – mươi, mười lăm trang sách nhưng theothống kê của Nghiêm Linh Phong, một học giả Trung Hoa tân tiến, có tới 1600 hay1700 bản hiệu đính, chú thích, luận bàn về Đạo Đức Kinh và học học thuyết của LãoTử. Và lúc bấy giờ cuốn kinh của Đạo gia, Đạo Đức Kinh, đã được dịch ra rất nhiềuthứ tiếng trên toàn thế giới. Ở Pháp, từ trước tới nay đã có 60 bản dịch Đạo Đức kinh; ởAnh, Đức số bản dịch nếu khơng hơn thì cũng khơng kém. Như vậy, trong lịch sử3  triết học Đơng Tây, chưa tồn tại tác phẩm nào ngắn như vậy mà được người đời sau giảithích, dịch, phê bình nhiều bằng.Hiện nay, khoa học kĩ thuật đã tiếp tục tăng trưởng, những Đk kinh tế tài chính, xã hội,chính trị cũng khơng cịn in như thời mà học thuyết của Lão Tử Ra đời và pháttriển. Nhưng con người tân tiến vẫn tìm đọc Lão Tử và vẫn tìm thấy trong Đạo Đứckinh những tư tưởng quý báu cho bản thân mình, cho xã hội. Điều gì đã tạo ra sức sốnglâu bền và giá trị to lớn của một tư tưởng triết học cổ đại như vậy ? Đó đó đó là câuhỏi thơi thúc toàn bộ chúng ta tìm hiểu Đạo Đức Kinh của Lão Tử để sở hữu câu vấn đáp.Hơn nữa, Việt Nam là một trong những vương quốc chịu ràng buộc thâm thúy củaĐạo gia. Những tư tưởng của Lão Tử trong Đạo Đức Kinh có ảnh hưởng to lớn đếnnhiều nghành như chính trị, kinh tế tài chính, triết học, văn chương, nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp, âm nhạc …,đồng thời ảnh hưởng tới nhiều tầng lớp xã hội ở việt nam. Vì vậy, việc nghiên cứulịch sử, giáo lý, và tác động của những tư tưởng của Lão Tử riêng với toàn thế giới quan,nhân sinh quan của con người là rất là thiết yếu. Với mỗi thành viên, Đạo Đức Kinhcủa Lão Tử, cạnh bên những hạn chế nhất định, ta vẫn hoàn toàn có thể tìm trong số đó những tưtưởng tiến bộ, tích cực, giúp ta có cái nhìn sáng suốt, hành vi đúng đắn, tìm đượccách sống hợp lý và giúp ích cho xã hội. Đối với vương quốc, cạnh bên nền tảng triêthọc Mác – Lên Nin và tư tưởng Hồ Chí Minh, toàn bộ chúng ta nên phải ghi nhận vận dụng hợp línhững tư tưởng của Lão Tử nhằm mục đích đạt tiềm năng xây dựng một xã hội lành mạnh, pháttriển thịnh vượng. Vậy hãy tìm hiểu Lão Tử là ai? Và Đạo Đức Kinh là gì? để làmsáng tỏ yếu tố mà đề tài đang nghiên cứu và phân tích.Nội DungLão Tử (khoảng chừng thế kỉ VI trước C.N) được lịch sử Trung Hoa xem là ông tổ củaĐạo Gia, được tôn là Thái Thượng Lão quân, một trong ba vị thần tối cao của Đạogia. Tiểu sử của ơng bị lịch sử thuở nào vây phủ và vì vậy gây nhiều tranh luận trong giớihọc thuật. Từ thời Tư Mã Thiên đến nay, biết bao nhà nghiên cứu và phân tích tra cứu đủ cácsách cổ cố để tìm hiểu Lão Tử tên thật là gì, sống ở thời nào, làm gì, tiếp xúc vớinhững ai nhưng chỉ đưa ra được những giả thuyết. Theo Sử kí của Tư Mã Thiên, Lão Tửlà người làng Khúc Nhân, Hương Lệ, huyện Lỗ, nước Sở. Lão Tử có họ là Lý, tênNhĩ, tự là Đam, làm quan sử giữ kho chứa sách của nhà Chu. Theo Sử kí, Lão Tử làngười sống cùng thời với Khổng Tử. Khi Khổng Tử qua Chu, đã hỏi Lão Tử về lễ.4  Lão Tử ở nước Chu đã lâu, thấy nhà Chu suy, bèn bỏ đi. Đến cửa quan, viên quancoi cửa là Dỗn Hi bảo: “ơng sắp đi ẩn, rán vì tôi mà viết sách để lại”. Thế là Lão Tửviết một cuốn gồm hai thiên thượng và hạ, nói về ý nghĩa của “Đạo” và “Đức”, đượctrên năm ngàn chữ. Không ai biết chết ra sao, ở đâu.Lão Tử là một triết gia lớn, ở thời nào thì cũng khá được dân tộc bản địa Trung Hoa tôn trọng.Vậy mà toàn bộ chúng ta không biết gì chắc như đinh về đời ơng, cả về tác phẩm bất hủ mangtên ơng nữa. Nhưng thiết nghĩ điều này cũng không thật sự quan trọng. Bởi việcchúng ta cố cơng tìm ra Lão Tử là ai, sống ở thời nào, thọ bao nhiêu tuổi, làm gì…cũng tiếp tục khơng làm thay đổi giá trị tác phẩm của ông. Đối với hậu thế, Lão Tử mãimãi là một triết gia lớn, con người đáng kính trọng vì giá trị tư tưởng mà ông để lạicho quả đât.Đạo Đức Kinh, bản lưu hành ngày này, dài hơn thế nữa 5000 chữ, phân thành 81 chươngngắn, nhiều chương chỉ có trên 40 chữ, chương ngắn nhất là chương 40 chỉ có 21chữ; những chương dài nhất như chương 20, chương 38 cũng gần đầy 150 chữ. Tácphẩm phân thành hai thiên, thiên thượng từ chương 1 đến chương 37 gọi là Đạo kinh;thiên hạ từ chương 38 trở đi gọi là Đức kinh. Trong Đạo Đức Kinh chỉ có tầm khoảng chừng 50chương độ 3000 chữ là quan trọng, còn những chương kia hoặc lặp lại, hoặc diễnthêm ý trong những chương trước. Các chương lại sắp xếp rất lộn xộn, vậy mà họcthuyết của Lão Tử lại sẽ là một triết thuyết hoàn hảo nhất nhất, có khối mạng lưới hệ thống nhấtthời Tiên Tân. Đạo Đức Kinh khơng phải là một tác phẩm có kết cấu logic của mộtthế giới quan mà chỉ là tập hợp của những câu triết lý rời rạc. Tuy vậy nó cũng thểhiện một quan điểm rõ ràng về tư tưởng triết học của một trường phái và có mức giá trịnhất định.Đạo Đức Kinh được viết theo như hình thức câu dài ngắn rất khác nhau, rất súc tích,ngắn gọn, dễ nhớ nhưng khơng dễ hiểu. Nhiều câu trong tác phẩm tối nghĩa, mỗingười hoàn toàn có thể chấm câu một khác, hiểu một khác. Đọc Đạo Đức Kinh khơng nên căncứ vào chữ nghĩa, nó chỉ là những gợi ý và từng người hội ý theo “trực giác linhcảm” của tớ.Tồn bộ tư tưởng của Lão Tử được trình diễn cơ đọng trong tác phẩm Đạo ĐứcKinh, nổi trội nhất là những yếu tố: học thuyết về đạo, tư tưởng về phép biện chứngvà học thuyết vô vi hay những yếu tố đạo đức – nhân sinh, chính trị xã hội. Dưới5  đây, toàn bộ chúng ta sẽ lần lượt đi tìm hiểu những tư tưởng triết học đó trong Đạo ĐứcKinh của Lão Tử.Tư tưởng của Đạo gia thể hiện triệu tập ở phạm trù “đạo” “đức”, phản ánh thếgiới quan duy vật và biện chứng sơ khai của trường phái này. Tư tưởng về “đạo”đóng vai trị cực kỳ quan trọng trong triết học của Lão Tử. Nó là nền tảng của mọivấn đề khác và chi phối xuyên thấu học thuyết của ông.Từ sự quan sát sự vận chuyển của vạn vật trong toàn thế giới Lão Tử rút ra quy luậtvề sự biến hóa của tự nhiên, đưa ra học thuyết “Đạo” để lý giải nguồn gốc hìnhthành vạn vật. Theo Lão Tử “đạo” là “mẹ của vạn vật”, vậy nó là khởi thủy của vũtrụ. Trong Đạo Đức Kinh, Lão Tử viết: “Có một vật gì đó hỗn độn mà thành trước cảtrời đất (…), hoàn toàn có thể xem là mẹ của vạn vật trong thiên hạ”. Cái đó ơng khơng biết tênlà gì, tạm đặt cho nó là Đạo. Đạo là một danh từ đã được người Trung Hoa sử dụngtừ thời thượng cổ, với ý nghĩa trỏ một lối đi, rồi tiếp theo đó trỏ cái lí phải theo; saucùng nghĩa mở rộng ra nữa và đạo trỏ luật, trật tự tự nhiên. Tuy nhiên, Lão Tử thừanhận là không thể dùng ngôn từ để mô tả được bản chất của Đạo, cho nên vì thế ông mởđầu Đạo Đức kinh bằng câu: “Đạo khả đạo phi thường Đạo, danh khả danh phithường danh” (Đạo mà hoàn toàn có thể diễn tả được thì khơng phải đạo vĩnh cữu không bao giờ thay đổi; tênmà hoàn toàn có thể nêu lên để gọi “đạo” thì khơng phải là tên thường gọi gọi vĩnh cữu, không bao giờ thay đổi).Theo Lão Tử, vũ trụ không còn chung, mà có một khởi thủy – ơng gọi là đạo,nhưng ơng cũng ngờ cịn một chiếc gì trước cái khởi thủy này mà ơng chưa suy ra được.Đạo không phải là thứ vật thể đặc biệt quan trọng cố định và thắt chặt, nó là cái bản ngun sâu kín, huyềndiệu, là thực thể vật chất của khối hỗn độn, mập mờ, thấp thống, khơng có đặc tính,khơng có hình thể. Điều này được Lão Tử ghi rất rõ ràng trong chương 14 của Đạo ĐứcKinh : “Nhìn khơng thấy goi là di, nghe không thấy gọi là hỉ, nắm không được gọi làvi. Ba cái đó (di, hi, vi tức là vơ sắc, vơ thanh, vơ hình) truy cứu đến cùng cũngkhơng biết gì được, chỉ thấy trộn lộn làm một thơi. Ở trên không sáng, ở dưới khôngtối, thâm viễn bất tuyệt, khơng thể gọi tên, nó lại trở về cõi vơ vật, cho nên vì thế bảo là cáitrạng khơng có hình trạng, cái tượng khơng có vật thể. Nó thấp thống, mập mờ.Đón nó thì khơng thấy đầu, theo nó thì khơng thấy đuôi”. Như vậy, cảm quan củacon người không cảm nhận được “đạo”, nhưng nó vẫn tồn tại tuyệt đối, vĩnh viễn,mạnh mẽ và tự tin, bao khắp cả vũ trụ, có trước trời đất và là cái từ đó vạn vật có danh tính,có hình thể sinh ra. Lão Tử viết “có vật gì trong sự hỗn độn, có trước cả trờ đất, vừa6  trống khơng, vừa lặng n, đứng một mình khơng đổi, lưu hành khắp chốn khơngmỏi, hoàn toàn có thể là mẹ của thiên hạ, ta khơng biết nó tên gì, nên mới đặt tên cho nó là đạo,gượng gọ là lớn” (chương 25).Hai lần Lão Tử gọi “đạo”, bản nguyên của vũ trụ là “vật”: đạo chi vật (chương21), hữu vật hỗn thành (chương 25). Chữ “vật” đó khơng nên hiểu là một vật như cáibàn là một vật, cái ghế là một vật… mà nên làm hiểu là một chiếc gì đó. Cái gì đó mênhmơng, “thâm viễn”, khơng sáng, khơng tối, mập mờ, thấp thống. Lão Tử đã nhìnthấy sự rất khác nhau giữa cơ sở vật chất thứ nhất và sự vật riêng không liên quan gì đến nhau, ơng khơng lấy đặctính riêng rẽ để lý giải nguồn gốc của vạn vật. “Đạo” là bản chất sâu xa, tuyệt đối,là cơ sơ do đó trời đất, vạn vật sinh sống, vì thế “đạo” khơng thể giống với việc vật. Sựvật sinh ra từ “đạo”, có hình thể thì hoàn toàn có thể gọi tên được là hữu, cịn đạo khơng thểgọi tên được là vơ. Nhưng vì “đạo” hoàn toàn có thể sinh ra vạn vật nên cũng luôn có thể có thê bảo làhữu. Như vậy “đạo” gồm cả hai phương diện hữu và vô. Vô là thể của “đạo” , hữu làdụng của “đạo”. Thể của “đạo” thì huyền diệu mà dụng của nó thì vơ cùng. Vì nósáng tao ra vạn vật (dĩ duyệt chúng phủ – chương 21.), vạn vật nhờ nó mà sinh (vạnvật thị chi sinh). Theo Lão Tử đạo sinh ra vạn vật theo trình tự : “Đạo sinh ra một,một sinh ra hai, hai sinh ra ba, ba sinh vạn vật. Vạn vật đều cõng âm mà ơm dương,điều hịa bằng khí trùng hư” (chương 42). Đạo không riêng gì có sinh ra vạn vật mà cònlàm phép tắc cho trời, cho đất, cho những người dân, cho vạn vật. Điều này được Lão Tử đề cậpđến ở chương 25: “Nhân pháp địa, địa pháp thiên, thiên pháp đạo, đạo pháp tựnhiên.”“Đạo” có cơng sinh ra vạn vật, nhưng công nuôi dưỡng, che chở cho từng vậtcho tới lớn là “đức” : “Đạo sinh ra vạn vật, đức bao bọc, tu dưỡng, nuôi lớn tớithành thục, che chở cho từng”. Chữ “đức” ở đây Lão Tử dùng không cùng một nghĩavới chữ “đức” của Đạo Nho. “Đức” là một phần của “đạo”: khi chưa hiển hiện trongmọi vật thì là “đạo”, khi đã hiển hiện rồi thì phần hiển hiện trong mọi vật là “đức”.Mỗi vật đều phải có “đức” mà “đức” của bất kì vật nào thì cũng từ “đạo” mà ra, là một phầncủa “đạo” nên “đức” nuôi lớn mỗi vật mà luôn tùy từng “đạo”.Như vậy, tóm lại trong thuyết về “đạo” của Lão Tử, “đạo” là bản nguyên củavũ trụ, cũng hoàn toàn có thể là tổng nguyên lí hay nguyên tố của vũ trụ. “Đạo” sinh ra vạn vậtvà làm phép tắc cho vạn vật. “Đức” là một phần của “đạo” nuôi dưỡng, chở che chovạn vật. Như vậy, ông đã thể hiện được quan điểm chủ yếu trong yếu tố nhận thức7  toàn thế giới vạn vật thơng qua sự nhìn nhận về khái niệm “đạo”. Điều này còn có một giá trịrất lớn trong việc nhìn nhận sự vật. Với học thuyết về “đạo” hoàn toàn có thể xác lập, LãoTử là người thứ nhất luận về vũ trụ. Các triết gia Trung Hoa thời Xuân Thu và thờichiến Quốc chỉ trừ Lão Từ, đều khơng bàn đến yếu tố khởi thủy đó. Trước ơng chưacó ai nêu lên vướng mắc vũ trụ có “thủy”, có “chung” khơng. Ơng nhận định rằng vũ trụ có khởithủy và khơng có chung. Dân tộc Trung Hoa cũng như mọi dân tộc bản địa khác, tin có Trờivà thờ Trời, cho Trời là gốc của vạn vật. Khổng Tử ít nói tới Trời và quỷ thần,nhưng ơng tin có trời và thường dùng chữ thiên mạng khi nói tới trời. Cả bộ ĐạoĐức Kinh chỉ có chương 4 là nhắc tới đế (trời) nhưng lại đặt dưới đạo. Còn quỷ thầncũng chỉ thấy ơng nói tới hai lần trong chương 39 và chương 60, nhưng lại nói:“Dùng đạo mà trị thiên hạ thì quỷ khơng linh; chẳng những quỷ khơng linh mà thầncũng không hại được người”. Lão Tử là người hồn tồn vơ thần khi đả kích quanđiểm trời sáng tạo ra toàn thế giới và nhận định rằng, trời không phải vị trí căn cứ tồn tại của đạo, tráilại đạo có trước thần linh.Theo Lão Tử, bản chất của “đạo” là phác (mộc mạc, chất phác). Loài ngườicũng như vạn vật do “đạo” sinh ra đều phải giữ tính cách đó thì mới hợp đạo, mới cóhạnh phúc. Ngồi ra Lão Tử còn đưa ra học thuyết “đạo pháp tự nhiên” để giải thíchbản chất của “đạo”. Tự nhiên là một điểm quan trọng vào số 1 trong học thuyếtlão Tử. Đạo sinh ra vạn vật xong khiến cho chúng vận hành, diễn biến theo luật riêng,theo bản năng của chúng chứ khơng can thiệp vào. Như vậy, đạo đó đó là phác; đạovới tự nhiên là một. Vì vậy, vạn vật do đạo sinh ra phải có những tính chất của đạo.Quy tắc “pháp”, “tự nhiên” được Lão Tử vận dụng thật nhiều trong cách xử thế và trịnước.Kết LuậnQuan niệm của ông về nguồn gốc của vũ trụ, quy luật phát triên của vạn vật,giúp người đọc có cái nhìn duy vật và biện chứng trong nhìn nhận toàn thế giới, tuy nhiên,những tư tưởng ấy còn chất phác, sơ khai. Tư tưởng “vô vi” của Lão Tử giúp conngười hướng tới tự nhiên, dung hịa với tự nhiên, khơng làm gì trái với quy luật củatự nhiên. Điều này giúp con người nhận thức được rằng nên phải tôn trọng quy luậtkhách quan, nắm vững và vận dụng thích hợp những quy luật tự nhiên vào môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường,không được tái tạo tự nhiên theo những toan tính, quyền lợi tầm thường nếu không sẽphải trả giá và chuốc lấy hậu quả khôn lường.8  Trong học thuyết của Lão Tử, toàn bộ chúng ta còn phát hiện những tư tưởng giàu giátrị nhân văn: đó là tư tưởng bình đẳng, tự do, tấm lịng khoan dung, u thương conngười, trọng hịa bình Đó là những giá trị nhân bản rất cao đẹp, không một triết giachân chính nào khơng muốn hướng tới. Những tư tưởng tốt đẹp, vì con người, khiếncho tâm hồn ta ln hướng thiện, cao đẹp và trong sáng hơn. Đó đó đó là giá trịkhông thể phủ nhận của tư tưởng Lão Tử. Bên cạnh đó, Đạo Đức Kinh cịn cung cấpcho toàn bộ chúng ta những phương châm xử thể và nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp sống vơ cùng tinh xảo, phongphú và đáng vận dụng. Đó là, con người nên tránh ham muốn đua chen của dụcvọng, biết bằng lòng và niềm sung sướng với những cái hiện có. Lão Tử cịn dậy con ngườiphải biết sống nhã nhặn, giản dị mà vẫn ung dung, tự tại, không lo sợ ngại sơ, đau buồntrước mọi dịch chuyển xẩy ra trong đời, không tham lam, vụ lợi, giả dối, không đuatranh, giành giật, khơng tất bật, đố kì mà cần sống hòa nhã, ngay thật, tự nhiên,thuần phác…9  Tài liệu tham khảo1. Bộ Giáo dục đào tạo và giảng dạy và Đào tạo, Giáo trình Triết học (dùng cho học viên cao học vànghiên cứu sinh không thuộc chuyên ngành triết học), Nhà xuất bản Lý luận chínhtrị, Tp Hà Nội Thủ Đô, 2006.2. Nguyễn Hiến Lê (chú dịch và trình làng), Lão Tử – Đạo Đức Kinh, Nhà xuấtbản văn hóa truyền thống, 1994.10 

://.youtube/watch?v=oqTLOU0YzEc

4610

Clip Đạo bất khả đạo phi thường Đạo danh bất khả danh phi thường danh ?

Bạn vừa Read Post Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Video Đạo bất khả đạo phi thường Đạo danh bất khả danh phi thường danh tiên tiến và phát triển nhất

Chia Sẻ Link Down Đạo bất khả đạo phi thường Đạo danh bất khả danh phi thường danh miễn phí

Người Hùng đang tìm một số trong những Chia Sẻ Link Cập nhật Đạo bất khả đạo phi thường Đạo danh bất khả danh phi thường danh Free.

Hỏi đáp vướng mắc về Đạo bất khả đạo phi thường Đạo danh bất khả danh phi thường danh

Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Đạo bất khả đạo phi thường Đạo danh bất khả danh phi thường danh vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Ad lý giải và hướng dẫn lại nha
#Đạo #bất #khả #đạo #phi #thường #Đạo #danh #bất #khả #danh #phi #thường #danh