Kinh Nghiệm Hướng dẫn Thiết phán quan là gì Mới Nhất

Quý khách đang tìm kiếm từ khóa Thiết phán quan là gì được Update vào lúc : 2022-11-23 05:03:12 . Với phương châm chia sẻ Kinh Nghiệm về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi Read Post vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha.

Nói chung, con người sợ quỷ, quỷ cũng sợ con người. Nếu quỷ thấy có người đến thì cũng vội vàng tránh đi. Nếu là một người chính nhân quân tử, quỷ nhất định sẽ rất tôn kính; người mà bị quỷ trêu đùa đều là người tâm thuật bất chính, thời vận suy nhược

Con người sau khi chết sẽ đi đâu? Rốt cuộc có âm ti không? Thế nhân sau khi chết có bị thẩm phán không? Âm gian thực sự có nhiều hình phạt như vậy không? Quỷ đầu trâu, mặt ngựa có thực không? Người phương Tây chết có phải cũng xuống địa phủ không?…

Những vướng mắc như trên thường lởn vởn xuất hiện trong tâm nhiều người. Có lẽ những thông tin mà một người đã từng xuống địa phủ làm phán quan trở về sẽ hé lộ những điều không nhiều người được biết và khiến toàn bộ chúng ta suy ngẫm.

Năm 1900, đó là vào trong năm Quang Tự đời nhà Thanh, Lê Chú năm đó mới 19 tuổi, một đêm mộng thấy có một người đến tìm anh, nói rằng có việc nhờ. Anh thấy người này lễ phép cung kính, bèn đồng ý. Mấy ngày sau, người nó lại xuất hiện trong mộng của Lê Chú, đồng thời còn đem theo xe ngựa đón anh đến địa phủ, mời anh thăng đường thẩm vấn phạm nhân. Từ đó mỗi ngày sau giờ Ngọ hoặc nửa đêm, trong lúc ngủ thì trong mộng, anh lại xuống địa phủ làm phán quan tại chốn âm gian trong mấy giờ, cứ thế anh đã thao tác làm này trong suốt 4 – 5 năm. Mỗi lần từ âm gian trở về, tinh thần Lê Chú đều thấy có chút mệt mỏi, in như thể ngủ không ngon vậy.

Mấy ngày sau, người nó lại xuất hiện trong mộng của Lê Chú, đồng thời còn đem theo xe ngựa đón anh đến địa phủ, mời anh thăng đường thẩm vấn phạm nhân. (Ảnh: Miền công cộng)

Tại sao Lê Chú được chọn làm phán quan âm ti? Người ta nói rằng đó là vì nhân duyên đời trước. Mấy đời trước anh đã từng làm phán quan âm ti, do đó đời này chẳng qua chỉ là làm lại nghề cũ mà thôi.

Vào trong năm Dân Quốc sau khi nhà Thanh diệt vong, Lê Chú vốn học chuyên ngành liên quan đến pháp lý, đã từng làm sĩ quan giảng dạy ở Đại học Lục quân. Trong thời hạn đó, một người bạn của anh là Tham mưu trưởng Lâm Ửu Tương – người cũng là chủ nhiệm một lớp khác ở Đại học Lục quân, đã được nghe Lê Chú kể về những trải nghiệm này. Để cảnh tỉnh thế nhân, và giúp con người hiểu được rằng quỷ và Thần đều tồn tại, Lâm Ửu Tương đã cùng với Lê Chú dùng phương thức hỏi đáp để ghi lại thật nhiều sự tình về cõi âm binh. Sau đó tập hợp lại thành sách “U minh vấn đáp lục”, và chính thức phát hành.

Trong quyển sách này, Lê Chú đã kể lại những gì anh trông thấy khi ở dưới địa phủ. Khi Lê Chú làm phán quan ở cõi âm binh từng phải xét xử những vụ án liên quan đến thiện ác của những người dân chết trong vòng 10 tháng ở 5 tỉnh thuộc vùng Hoa Bắc. Chức vị của anh tương tự với đình trưởng phân đình ở nhân gian. Ngoài ra còn tồn tại 4 người bồi thẩm viên và thật nhiều tiểu quỷ khác cùng phối hợp thao tác. Còn người trực tiếp quản trị và vận hành Lê Chú là Đông Nhạc Đại Đế, nhưng anh trước đó chưa từng gặp Đông Nhạc Đại Đế, chỉ là sau khi phán xử án xong, thư lại đem kết quả xử án trình lên vị này. Còn về Diêm Vương thì anh cũng trước đó chưa từng gặp.

Khi Lê Chú làm phán quan ở cõi âm binh từng phải xét xử những vụ án liên quan đến thiện ác của những người dân chết trong vòng 10 tháng ở 5 tỉnh thuộc vùng Hoa Bắc. (Ảnh: Miền công cộng)

Lê Chú nói, ở địa phủ, quan phục và phương thức, trình tự xử lý việc làm không khác lạ so với triều Mãn Thanh là mấy, nhưng sau thời Dân Quốc thì lại thay đổi theo chính sách mới. Ngoài ra ở dưới âm gian, anh không được uống nước, ăn cơm. Tuy có tiền lương nhưng riêng với con người mà nói thì chẳng thể dùng làm gì được, do đó anh cũng không lĩnh lương bổng. Nhưng riêng với những hồn ma thì tiền giấy mà người dương gian hóa là hoàn toàn có thể dùng để sở hữ đồ được.

Âm gian cũng luôn có thể có ban ngày và ban đêm, nhưng không thấy mặt trời, mặt trăng và những vì sao; ở dưới này cũng luôn có thể có xuân hạ thu đông, nhưng ngày hè không oi bức như ở dương gian, ngày đông thì lạnh hơn ngày đông cõi trần. Cõi âm và cõi dương không còn gì khác mấy, mỗi dịp Tết đến hay tiết Thanh minh, Hàn thực, Trung nguyên, Trung thu, Đông chí… thì cũng khá được nghỉ mấy ngày, nhưng lại không còn chủ nhật.

Ở âm gian không trông thấy có tình trạng ngủ, chỉ là đi dạo loanh quanh, nhắm mắt nghỉ ngơi một chút ít, là bằng giấc ngủ ở nhân gian rồi. Việc này khác với những người cõi dương mỗi ngày phải ngủ 7, 8 giờ.

Cõi âm và cõi dương không còn gì khác mấy. Âm gian cũng luôn có thể có ban ngày và ban đêm, nhưng không thấy mặt trời, mặt trăng và những vì sao. (Ảnh: Epoch Times)

Về xử án ra làm sao, Lê Chú nói rằng, ở âm gian không trông thấy quy định, luật pháp gì, chỉ vị trí căn cứ vào trường hợp vụ án mà phán quyết, tự hoàn toàn có thể tóm gọn được điểm then chốt của vụ án, hoàn toàn không cần xem xét. Điều mấu chốt hơn là người thiện hay ác thì quỷ Thần đều hoàn toàn có thể phán đoán được bằng phương pháp nhìn vầng sáng trên đỉnh đầu là đỏ, vàng, trắng hay đen… Nếu vầng sáng trên đỉnh đầu người là red color, trắng, hoặc vàng, thì đó là người tâm tính thiện lương; nếu vầng sáng màu đen thì đó là người phẩm hạnh xấu ác. Mọi hành vi tư tưởng của con người thì quỷ Thần chỉ nhìn một chiếc là biết rõ, đều ghi chép lại không bỏ sót. Bởi vì quỷ Thần hoàn toàn có thể trông thấy những thứ mà con người không thấy, nghe thấy những âm thanh mà con người không nghe thấy, do đó phán quyết ở dưới âm gian sẽ không còn còn sai lầm không mong muốn. Còn về việc làm thế nào để xem nhận tội nặng hay nhẹ, thì phải xem động cơ phạm tội và kết quả xẩy ra.

Đầu trâu, mặt ngựa ở âm gian là mặt nạ, dùng để dọa hồn ma hung tàn. Nếu là hồn ma người thiện lương thì sẽ không còn hiển hiện ác tướng này.

Đầu trâu, mặt ngựa ở âm gian là mặt nạ, dùng để dọa hồn ma hung tàn. Nếu là hồn ma người thiện lương thì sẽ không còn hiển hiện ác tướng này. (Ảnh: Miền công cộng)

Các quy mô phạt ở âm gian cực kỳ nhiều, tàn nhẫn, nghiêm khắc gấp trăm lần ở dương gian. Lê Chú nhận thấy, quả đât thà chịu hình phạt ở trần gian còn hơn, chứ nhất định tránh việc chịu hình phạt ở âm gian. Thụ hình ở nhân gian thì sau khi chịu hình phạt xong là kết thúc, còn ở âm gian, sau khi thụ hình vẫn còn đấy phải chịu hình phạt nữa. Ví dụ, nếu ở nhân gian sát hại 10 mạng người, thì chịu hình phạt cũng chỉ là chết 1 lần, còn tại âm gian thì ắt phải dùng hình 10 lần. Sau khi chịu đủ hình phạt còn bị phán quyết chuyển sinh 10 đời đều bị người ta sát hại. Còn về những hình phạt như bị cưa thân thể, bị bỏ vào cối giã, xay, phải leo núi dao, bị bỏ vạc dầu… đều là yếu tố thực, là quá báo của việc hành ác, những điều như vậy cực kỳ đáng sợ, không bút mực nào hoàn toàn có thể tả xiết vậy!

Đức hạnh mà âm gian coi trọng nhất là: nam trung thành với chủ báo quốc, hiếu thuận mẹ cha; nữ trinh khiết thủ tiết, hiếu kính cha mẹ. Hai loại người này tuy có những tội nghiệp khác thì cũng khá được giảm nhẹ hình phạt. Âm gian ghét hận nhất là hai loại nghiệp tà dâm và sát sinh. Tội ác của sát sinh còn nặng hơn tà dâm. Nếu vì tà dâm mà giết người hại mệnh thì cùng lúc phạm hai loại tội nặng, tội sẽ tăng một bậc, hình phạt sẽ kinh khủng hơn.

Lê Chú tiết lộ rằng, người mà âm tào địa phủ quản trị và vận hành đều là người chịu nghiệp lực chi phối, hoặc là người thông thường dung tục, không còn người đại thiện cũng không còn người đại ác. Nếu là người tu hành lớn thì sau khi chết sẽ lập tức thăng lên Phật quốc, lên Thiên giới, không cần trải qua phán xử ở âm tào địa phủ. Những người như vậy không mang tên trong sổ sinh tử của địa phủ, không thể nào thẩm phán được. Cũng có người thăng lên Thiên giới chậm thì vẫn cần trải qua âm tào, khi đó những quan lại âm tào đều đứng lên nghênh đón, hồn phách của những người dân này càng đi càng cao, như thể bước trên thang mây vậy. Người như vậy khi được điểm danh liền lập tức lên Thiên giới, cũng không thể nào giam giữ được.

Âm gian ghét hận nhất là hai loại nghiệp tà dâm và sát sinh. Tội ác của sát sinh còn nặng hơn tà dâm. Nếu vì tà dâm mà giết người hại mệnh thì cùng lúc phạm hai loại tội nặng, hình phạt sẽ kinh khủng hơn. (Ảnh: Miền công cộng)

Lê Chú còn đề cập đến việc khi anh làm phán quan là năm Canh Tý, sau khi liên quân tám nước tiến công chiếm Bắc Kinh, quân và dân trong nước và người quốc tế đều chết thật nhiều. Anh từng thấy một số trong những những người dân quốc tế cũng trở nên xử án. Trong những phán quan, có những người dân thành thạo ngôn từ của người quốc tế. Do đó hoàn toàn có thể suy ra rằng, những nước Âu, Mỹ cũng luôn có thể có âm tào địa phủ.

Còn về quỷ, Lê Chú nói đó là những hồn ma bị sát hại hoặc chết thảm khốc, thân thể, đầu không toàn vẹn, so với quỷ thông thường không còn khác lạ, chỉ là khuôn mặt khiến người ta cảm hứng mơ hồ, và chỗ bị thương thì có vết máu, còn dung mạo thì rất bi thương thê thảm, mang dáng vóc rất là đau khổ. Quỷ cũng luôn có thể có những lúc tiêu vong, anh thấy quỷ có niên đại lâu nhất là triều Tống và triều Nguyên, nhưng dung mạo của quỷ trông khá giống với những quỷ thời kỳ khác, không vì niên đại nhiều năm mà già yếu đi.

Khi con người ngừng thở, linh hồn lìa nhục thể, nếu người này lúc còn sống coi nhẹ toàn bộ chuyện trần gian, không còn tâm niệm tham luyến riêng với tiền tài, danh lợi, vợ con, thì người như vậy khi chết sẽ rất nhẹ nhàng tự do. Khi đó thần trí của người này vô cùng thanh tỉnh.

Nói chung, con người sợ quỷ, quỷ cũng sợ con người. Nếu quỷ thấy có người đến thì cũng vội vàng tránh đi. Nếu là một người chính nhân quân tử, quỷ nhất định sẽ rất tôn kính; người mà bị quỷ trêu đùa đều là người tâm thuật bất chính, thời vận suy nhược. Giọng nói của quỷ chói tai lại ngắn, gấp gáp.

“Lục đạo luân hồi đồ” trên núi Đại Túc Bảo Đỉnh ở Tứ Xuyên, Trung Quốc. (Ảnh: Wikimedia Commons)

Nói đến luân hồi chuyển thế, Lê Chú kể rằng: con người dân có sinh ắt có tử, có tử cũng ắt có sinh. Trừ phi là bậc Thánh giả siêu xuất khỏi luân hồi, còn người phàm sau khi chết đều phải theo lục đạo luân hồi. Chỉ có kinh nghiệm tay nghề trong tôn giáo mới hoàn toàn có thể tìm cầu xác nhận được hiện tượng kỳ lạ quả đât sinh tử luân hồi. Do quỷ đạo chỉ là một đạo trong lục đạo luân hồi, vì vậy con người sau khi chết không phải nhất định đều sẽ thành quỷ. Nếu người luân hồi trong quỷ đạo, khi bắt buộc, hoặc do gia quyến mời người làm phép triệu mời, thì họ cũng hoàn toàn có thể hiển linh.

Lê Chú chỉ ra rằng: siêu xuất khỏi lục đạo luân hồi không phải là việc thuận tiện và đơn thuần và giản dị, trong cả bản thân anh cũng không thoát khỏi được. Đồng nghiệp của anh đã từng tra ghi chép ở âm ti giúp anh, nói rằng đời sau anh sẽ chuyển sinh ở vùng Nam Dương, Hà Nam, không biết có đúng chuẩn không. Còn về việc hồn ma đầu thai, có người thì khi người mẹ thụ thai là đi ngay, có người sẽ đợi đến khi sinh mới đi.

Sau này sẽ không còn thích làm quan âm gian nữa, Lê Chú nhiều lần đề xuất kiến nghị xin từ chức, nhưng đều không được đồng ý. Sau đó anh tụng niệm kinh Kim Cương hơn 2000 lần thì mới được giải thoát. Trong thời hạn Lê Chú làm phán quan tại âm gian, anh đều hoàn toàn có thể nhìn thấy quỷ. Sau năm Dân Quốc thứ nhất, những quỷ mà anh trông thấy đã ít đi. Sau năm Dân Quốc thứ 10 [năm 1921] thì hoàn toàn không trông thấy nữa.

Đối với những thông tin mà Lê Chú đem từ cõi âm binh về, những người dân không tin quỷ Thần, không tin luân hồi, nhân quả báo ứng sẽ có được cảm tưởng thế nào?

Tường Hòa
Theo Epoch Times

Xem thêm:

    Địa ngục du ký 7 ngày và những câu truyện về nhân quả báo ứngĐịa ngục không đủ can đảm chứa người thiện lương, kẻ hành ác tránh sao khỏi đọa đàyChiếc gông địa ngục: hé mở chuyện huyền bí về tâm linh, nhân quả và danh thắng tại Việt Nam

Sau khi chết rồi toàn bộ chúng ta sẽ đi đâu, sẽ trải qua những điều gì, và lại đầu thai ra làm sao? Dưới đấy là kể lại toàn bộ quy trình đi đến âm gian sau khi người ta chết đi.

Dựa vào những nền văn hóa truyền thống cổ truyền của tôn giáo phương Đông (Phật giáo và Đạo giáo), tương truyền rằng sau khi thọ mệnh người ta kết thúc, sẽ có được quỷ sai của âm gian, cũng đó đó là Hắc Bạch Vô Thường đến dẫn hồn phách người ta xuống Quỷ Môn quan. Sau này lại được Tứ đại sứ giả của âm gian, cũng đó đó là Đầu Trâu Mặt Ngựa, dẫn vong linh đến âm tào địa phủ; tiếp này được thẩm phán của chư vị Đại Phán quan của Thập Điện Diêm La dưới âm gian tiếp nhận. Cuối cùng mới quyết định hành động vong linh là hoàn toàn có thể đi vào cõi nào để tiếp tục luân hồi: hoặc là lên trời hưởng phúc lành, hoặc là tiếp tục đầu thai làm người nữa hoặc loại động vật hoang dã nào đó, hoặc là bị đánh vào mười tám tầng địa ngục như trong truyền thuyết để chịu khổ hình.

Chặng lối đi xuống âm gian sau khi người ta chết đi

Tương truyền, trong quy trình đi xuống âm gian sau khi người ta chết đi thì quan ải thứ nhất là qua Quỷ Môn quan, rồi liền phải trải qua một con phố gọi là đường Hoàng Tuyền, hai bên đường nở rộ một loại hoa đẹp, chỉ thấy hoa nở không thấy lá xanh, người cõi dương gian gọi là hoa Bỉ Ngạn (hoa của cõi bên kia).

Con đường này nên phải đi rất mất thời hạn rất mất thời hạn, đến tận cuối con phố sẽ có được một dòng sông nhỏ gọi là Vong Xuyên Hà. Trên sông có một chiếc cầu đá gọi là cầu Nại Hà, bờ trái chiều bên kia của cây cầu có một gò đất gọi là Vọng Hương đài, cạnh bên Vọng Hương đài có một chiếc đình nhỏ gọi là đình Mạnh Bà. Ở đó có một người tên là Mạnh Bà trông chừng và đưa cho từng người qua đường một chén canh Mạnh Bà. Uống canh Mạnh Bà sẽ làm người ta quên hết toàn bộ mọi chuyện.

Bên bờ sông Vong Xuyên còn tồn tại một tảng đá, gọi là Tam Sinh thạch (đá ba đời), ghi chép lại đời trước, đời này và đời sau của mỗi một người. Đi qua cầu Nại Hà, đứng trên Vọng Hương đài nhìn nhân gian một lần ở đầu cuối, tiếp theo đó mới đi vào cõi âm binh tào địa phủ.

Ải thứ nhất: Quỷ Môn quan

Người ta sau khi chết đi, trước hết là vì quỷ sai nơi âm gian Hắc Bạch Vô Thường dẫn ba hồn bảy phách đi, rồi giao cho quỷ Đầu Trâu Mặt Ngựa đẫn đến Quỷ Môn quan một quan ải nên phải đi vào cõi âm binh gian.

Ngạn ngữ có câu: Quỷ Môn quan, mười người đi, chín người trở về.

Trước Quỷ Môn quan có mười sáu quỷ lớn, truyền thuyết kể rằng Diêm La Vương đã đặc cách lựa chọn ra một nhóm hung quỷ để trấn giữ cửa ải này, họ tra xét vô cùng khắc nghiệt, nghiêm ngặt riêng với những vong hồn dã quỷ tội ác đầy mình, bản tính hung tàn không đổi; không khiến cho một ai hoàn toàn có thể trà trộn trải qua quan này.

Lúc còn sống bất luận là quan chức quyền quý và cao sang hay bá tánh dân dã, ai này đã tới nơi đây đều nên phải tiếp nhận tra xét, xem xem có mang theo lộ dẫn giấy thông hành đến quỷ quốc hay là không, đấy là vị trí căn cứ của người sau khi chết đi đến quỷ quốc báo danh.

Lộ dẫn dài 3 thước (90 cm), rộng hai thước (60 cm), được làm bằng giấy mềm màu vàng, mặt trên viết Lộ dẫn do Phong Đô Thiên Vũ Diêm La Đại Đế phát cho và con người khắp thiên hạ, nên phải trải qua đường này, mới hoàn toàn có thể đến địa phủ chuyển thế thăng thiên.

Đồng thời, trên mặt lộ dẫn có đóng ba dấu ấn của thành hoàng âm ty, phủ huyện Phong Đô. Phàm là người sau khi chết đưa vào quan tài hoặc trong lúc hỏa táng đốt bỏ, nó sẽ theo linh hồn đến địa phủ.

Ải thứ hai: Đường Hoàng Tuyền

Qua khỏi Quỷ Môn quan, tiếp đó đó đó là phải trải qua một con phố Hoàng Tuyền dài đằng đẵng. Hồn phách của người ta đến âm gian báo danh sẽ phải đi một đoạn đường rất dài, qua thật nhiều quan, vì vậy đường Hoàng Tuyền (Suối Vàng) là tên thường gọi gọi chung riêng với những quan và lộ trình này.

Trên đường Hoàng Tuyền có hoa Bỉ Ngạn red color, từ xa mà nhìn thì in như thể tấm thảm máu trải dài, vì loài hoa này còn có red color như lửa nên được ví là đường lửa chiếu rọi. Cũng chính bới nó là cảnh vật và sắc tố duy nhất trên con phố Hoàng Tuyền dài đằng đẵng này, nên mọi người cứ đi theo hoa này mà thông đến địa ngục của cõi u minh.

Dương thọ của con người đến rồi thì sẽ chết, đấy là cái chết thông thường; người chết thông thường trước hết nên phải trải qua Quỷ Môn quan, hồn phách của người ta trải qua quan này rồi liền sẽ trở thành quỷ. Ngoài ra, trên đường Hoàng Tuyền còn tồn tại thật nhiều cô hồn dã quỷ, họ là những người dân dương thọ chưa hết mà chết bất đắc kỳ tử; họ đang không thể lên trời, cũng không thể đầu thai, càng không thể đến âm gian, chỉ hoàn toàn có thể thư thả trên đường Hoàng Tuyền, đợi đến dương thọ kết thúc rồi mới hoàn toàn có thể đến âm gian báo danh, nghe Diêm La Vương phán xét.

Ải thứ ba: Tam Sinh thạch

Bên cạnh cầu Nại Hà có tảng đá xanh tên Tam Sinh thạch (đá ba đời), chữ trên đá đỏ như máu, mặt trên có khắc bốn chữ lớn Tảo Đăng Bỉ Ngạn (sớm đến bờ bên kia). Nghe nói rằng, tảng đá này ghi chép lại đời trước, đời nay và đời sau của mỗi một người. Nhân của đời trước, quả của kiếp này, duyên khởi duyên diệt, đều chất chồng mà khắc trên tảng đá ba đời.

Trăm nghìn trong năm này, nó đã tận mắt tận mắt chứng kiến sầu khổ và mừng vui, bi ai và niềm sung sướng, nụ cười và nước mắt, cho tới hết thảy những món nợ và những tình cảm phải trả của tầng tầng lớp lớp chúng sinh; Đứng trước tảng đá ba đời này là thấu tỏ hết.

Ải thứ tư: Vọng Hương đài

Trên Vọng Hương đài quỷ hốt hoảng, mắt mở trừng trừng lệ hai hàng. Vợ con già trẻ tựa bên hòm, bạn bè thân quyến trước linh đường.

Vọng Hương đài, cũng đó đó là Thổ Cao đài, nơi có đình Mạnh Bà, là ở phía trước cây cầu, chứ không phải ở phía sau cây cầu.

Vọng Hương đàì lại gọi là Tư Hương lĩnh (đồi nhớ quê).

Ở nơi này, hoàn toàn có thể lên đài nhìn về ngôi nhà nơi dương thế, vậy nên nơi đây đang trở thành hiên chạy cửa số nhìn về dương gian của quỷ hồn và Thánh địa, là nơi liên lạc tình cảm giữa người sống và người chết.

Truyền thuyết kể rằng, con người ta sau khi chết rồi, ngày đầu tiền không ăn cơm nơi cõi người, ngày thứ hai liền qua âm khí và dương khí giới, ngày thứ ba đến Vọng Hương đài, nhìn thấy người thân trong gia đình đang mếu máo thảm thiết.

Quỷ hồn đến trước địa phủ báo cáo, rất nhớ mong người thân trong gia đình nơi dương thế. Dù cho quỷ tốt rất khó chịu quát mắng, vẫn nhất quyết muốn lên Vọng Hương đài nhìn về quê nhà, khóc lớn một trận mới hết kỳ vọng và đi đến Âm tào địa phủ.

Theo truyền thuyết, Vọng Hương đài là nơi mà vong hồn nhìn về dương thế tạm biệt người thân trong gia đình một lần ở đầu cuối. Lại có truyền thuyết rằng, kiến thiết của Vọng Hương đài nơi âm gian rất kỳ lạ, trên rộng dưới hẹp, mặt như cánh cung, sống lưng như dây cung ngang nhau, ngoài một con phố đá rất nhỏ ra, còn sót lại đều là núi đao rừng kiếm, hiểm trở vô cùng. Đứng ở trên đó, năm châu bốn biển đều hoàn toàn có thể nhìn thấy.

Ải thứ năm: Vong Xuyên hà

Vong Xuyên hà còn gọi Tam Đồ hà, chắn ngang giữa đường Hoàng Tuyền và âm ti. Nước sông có red color như máu, bên trong hết thảy đều là cô hồn dã quỷ không được đầu thai, trùng rắn khắp nơi, những trận gió tanh hôi tạt thẳng vào mặt.

Đương nhiên, vì để kiếp sau hoàn toàn có thể hội ngộ người mình yêu thương nhất trong kiếp này, bạn hoàn toàn có thể không uống canh Mạnh Bà, vậy nên phải nhảy vào Vong Xuyên hà, đợi trên nghìn năm mới tết đến hoàn toàn có thể đầu thai.

Trong nghìn năm đó, hoặc có lẽ rằng sẽ nhìn thấy người mà mình yêu thương nhất trong kiếp này đi trên đầu, nhưng không thể rỉ tai với nhau, bạn thấy họ, nhưng họ lại không thấy bạn. Trong nghìn năm đó, bạn nhìn thấy họ hết lần nó lại đến lần khác trải qua cầu Nại Hà, uống canh Mạnh Bà hết chén nó lại chén khác, tuy mong họ không uống canh Mạnh Bà nhưng lại sợ rằng họ chịu không nổi cái khổ dày vò nghìn năm trong Vong Xuyên Hà này.

Sau nghìn năm, nếu như lòng nhớ nhung của bạn không hề giảm sút, còn tồn tại thể nhớ được chuyện của đời trước, vậy thì hoàn toàn có thể trở lại nhân gian, tìm kiếm người mà bạn yêu nhất trong đời trước.

Canh Mạnh Bà còn gọi là Vong Tình Thủy hoặc Vong Ưu Tán, hễ uống vào liền quên hết mọi chuyện của đời này lẫn đời trước. Mạnh Bà phân phát canh Mạnh Bà ở đầu phía trên cầu Nại Hà, chứ không phải ở trên cầu.

Mỗi một người đều phải trải qua cầu Nại Hà, Mạnh Bà đều sẽ hỏi có uống canh Mạnh Bà không, nếu muốn qua cầu Nại Hà, thì nên phải uống canh Mạnh Bà. Còn không uống canh Mạnh Bà, thì không qua được cầu Nại Hà, không qua được cầu Nại Hà, thì không được đầu thai chuyển sinh.

Mỗi một người trong dương gian đều phải có một chiếc chén của tớ ở tại nơi này, canh Mạnh Bà trong chén, thật ra đó đó là nước mắt chảy suốt một đời của tớ mình người ta lúc còn sống. Mỗi một người lúc còn sống, đều sẽ chảy nước mắt: hoặc vui, hoặc buồn, hoặc đau khổ, hoặc căm hận, hoặc sầu não, hoặc yêu thương

Mạnh Bà thu giữ từng giọt từng giọt nước mắt của tớ lại, đun nấu thành canh, khi họ rời khỏi nhân gian, đi đến đầu phía trên cầu Nại Hà, sẽ cho họ uống vào, quên hết yêu hận tình thù lúc còn sống, kiền tịnh thật sạch, khởi đầu tiến nhập vào Lục đạo, hoặc là Tiên, hoặc là người, hoặc là súc sinh, v.v

Không phải từng người đều sẽ can tâm tình nguyện uống canh Mạnh Bà. Bởi vì một đời này, sẽ luôn có người từng yêu không thích quên đi. Mạnh Bà sẽ nói với họ: Nước mắt cậu rơi vì người ấy đều đã nấu thành chén canh này, uống nó rồi, đó đó là uống vào tình yêu cậu dành riêng cho những người dân đó vậy. Một ký ức được xóa đi sau cùng trong mắt người ta đó đó là người mà người ta yêu nhất trong đời này, uống canh vào, hình bóng người trong mắt từ từ phai nhạt đi, con mắt trong sáng như đứa trẻ sơ sinh.

Uống canh Mạnh Bà rồi, hoàn toàn có thể quên đi hết thảy sầu khổ, buồn vui nơi trần thế, chỉ uống canh thuốc của bà, mối thù trong đời này kiếp này sẽ quên sạch đi, đến trần gian làm một con người hoàn toàn mới.

Những người mong nhớ, những người dân thống hận, đời sau đều sẽ là người xa lạ; loại canh khiến người ta gặp nhau mà chẳng biết nhau này đó đó là canh Mạnh Bà.

Đi qua đầu phía trên cầu Nại Hà, một đi không ngoảnh đầu nhìn lại.

Cây cầu phân thành ba tầng, tầng trên đỏ, tầng giữa màu vàng đen, tầng dưới cùng là màu đen, càng tại tầng thấp thì sẽ càng chật, càng hung hiểm vô cùng. Khi sống thao tác thiện thì đi tầng trên, người nửa thiện nửa ác thì đi tầng giữa, những người dân hành ác thì đó đó là đi tầng dưới cùng.

Bên dưới cầu là loại sông có vô số cô hồn dã quỷ không được đầu thai; những quỷ hồn chết đuối kia đều là ở xấp xỉ nhịp cầu hoặc trái phải đầu phía trên cầu, mong tìm thế thân cho mình, để bản thân hoàn toàn có thể đầu thai chuyển thế.

Những người đi tầng dưới sẽ bị quỷ hồn chặn lại, lôi vào trong sóng lớn dơ bẩn, bị rắn đồng chó sắt cắn xé, chịu đủ thống khổ dày vò không được giải thoát.

Đi qua hết cầu Nại Hà bèn hoàn toàn có thể thông đến sáu nơi, tức là đi vào cõi lục đạo luân hồi: cõi người trời, cõi A-tu-la, cõi người, cõi súc sinh (cũng goi là đường cạnh bên), cõi quỷ đói, cõi địa ngục.

Trong số đó, người trời, A-tu-la là cõi người thuộc về ba đường trên, còn súc sinh, hung quỷ, địa ngục thì thuộc về ba đường dưới.

Còn đi về cõi nào, là nhờ vào nghiệp thiện ác tích được của vong hồn lúc còn sống mà phân loại. Người thiện nghiệp nhiều luôn luôn sẽ tiến hành sắp xếp ba đường trên, những người dân ác nghiệp nhiều luôn luôn luôn được sắp xếp ba đường dưới.

Quá trình đi xuống âm gian của người ta sau khi chết vốn không thông dụng với hết thảy mọi người. Những người tu hành làm thiện nếu như công đức đạt đến viên mãn, sau khi hết mệnh sẽ không còn phải trải qua quy trình âm gian này mà trực tiếp được Phật tiếp dẫn đến toàn thế giới tây phương Cực Lạc; những kẻ đại ác làm nhiều việc gian ác cũng hoàn toàn có thể sẽ không còn trải qua quy trình âm gian này, bởi nghiệp lực dẫn dắt mà sẽ bị đánh thẳng vào địa ngục.

Đây là truyền thuyết lưu truyền hơn hàng nghìn trong năm này, tuy khoa học không cách nào xác nhận được, nhưng vẫn mãi ảnh hưởng đến tâm linh của người ta, hết thảy mọi người không khỏi hiếu kì, e sợ

Còn bạn, bạn có nghĩ rằng tồn tại toàn thế giới sau khi chết không?

Bất luận đáp án của bạn là gì, lựa chọn tốt nhất đều nên là Nắm chắc hiện tại, tu hành đúng thời cơ, như vậy mới hoàn toàn có thể vừa vui vẻ lại an lòng!

://.youtube/watch?v=7Wq3Llrv1Yo

4428

Review Thiết phán quan là gì ?

Bạn vừa tìm hiểu thêm nội dung bài viết Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Clip Thiết phán quan là gì tiên tiến và phát triển nhất

Chia Sẻ Link Cập nhật Thiết phán quan là gì miễn phí

You đang tìm một số trong những Chia SẻLink Download Thiết phán quan là gì Free.

Giải đáp vướng mắc về Thiết phán quan là gì

Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Thiết phán quan là gì vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Mình lý giải và hướng dẫn lại nha
#Thiết #phán #quan #là #gì