Kinh Nghiệm về Sự giống và rất khác nhau giữa mị và thị Chi Tiết

Quý khách đang tìm kiếm từ khóa Sự giống và rất khác nhau giữa mị và thị được Update vào lúc : 2022-02-19 21:02:22 . Với phương châm chia sẻ Thủ Thuật Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết Mới Nhất. Nếu sau khi Read nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Ad lý giải và hướng dẫn lại nha.

ĐIỂM GIỐNG VÀ KHÁC NHAU GIỮA THỊ VÀ MỊ, GIỮA APHỦ VÀ TRÀNG TRONG TÁC PHẨM VỢ CHỒNG APHỦ VÀ VỢ NHẶT

1, Điểm giống nhau giữa hai tác phẩm:
– Ra đời trong tình hình đặc biệt quan trọng của lịch sử dân tộc bản địa.
– Cùng viết về người nông dân nghèo trong cảnh ngộ khốn khổ.
– Hai tác phẩm cùng vẽ ra hành trình dài đến với cách mạng, đến với niềm sung sướng của những con người tưởng như đã biết thành đẩy vào bước đường cùng. Chính tình hình tăm tối, môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường nghiệt ngã đã viết nên thiên tình sử củu Mị- A phủ, Thị- Tràng.
– Chứa đựng giá trị hiện thực và giá trị nhân đạo mới mẻ, thâm thúy.
2, Phân tích nhân vật:
a, Aphủ và Tràng:
– Điểm giống:
+ Đều là những người dân nông dân nghèo, thật thà, chất phác, giản dị, nuôi sống bản thân và mái ấm gia đình bằng bàn tay lao động của tớ.
+ Là những người dân cùng cảnh ngộ:
Aphủ từ nơi khác lưu lạc đến Hồng Ngài, làm thuê, làm mướn.
Tràng bị dồn đuổi bởi cái đói nghỉ chân, dựng nhàở cuối xóm ngụ cư, bên mé bờ sông.
-> Cuộc sống của tớ bấp bênh; do tình hình, do nghèo khó nên họ khó hoàn toàn có thể lấy được vợ, đã có được vợ.
+ Bị đè nén bởi tư tưởng cai trị của giai cấp thống trị:
. Tràng không đủ can đảm cướp thóc bỏ trốn khi có thời cơ.
. Aphủ không bước qua khỏi lời nguyền, trở thành kẻ ở gạt nợ cho thống lí Pá Tra; nhẫn nhục chịu đựng như con trâu, con ngựa.
+ Giàu ước mơ và khát vọng:
. Tràng vượt lên mọi tình hình: Tàn khốc của XH; Khổ cực của tớ mình; Tăm tối của môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường để đến với niềm sung sướng, đến với mài ấm mái ấm gia đình, với thiên chức làm người cao cả ” Trong một lúc Tràng như quên những cảnh sống ê chềtăm tối hằng ngày, quên cả cái đói khát đang đe doạ trong tâm hắn chỉ từ tình nghĩa với những người đàn bà đi bên”. Tràng xôn xao, phấn khởi, sung sướng với niềm sung sướng của đời mình. Khi cái đói đeo bám, cái chết đe doạ, Tràng vẫn không thôi nâng đỡ, tôn vinh những giá trị cao cả của môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường.
. Aphủ: Dù khó lấy được vợ vì quá nghèo nhưng cái nghèo không kìm nén được bước chân của những con người biết tự mình vượt lên khỏi tình hình để được sống đúng ý nghĩa của môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường. Aphủ cùng đám bạn rong ruổi theo những trò chơi show khi ngày xuân về. Cùng thổi kèn thổi sáo; cùng réo rắt những bản tình ca gọi bạn đi dạo…Khi bị trói, nhận thức được cảnh ngộ của tớ Aphủ đã khóc. Giọt nước mắt của yếu tố cam chịu, bất lực, đồng thời cũng là giọt nước mắt khóc cho những ước vọng không thành, giọt nước của cuộc sống từ đây vĩnh biệt….Khi được Mị cắt dây trói, Aphủ khuỵ xuống, nhưng rồi khát vọng sống lại khiến anh quất sức, vùng lên chạy. Đó là yếu tố tiếp sức của lòng ham sống của, của khát vọng tự do
+ Đều khuynh hướng về ánh sáng cách mạng:
. CM đã soi đường chỉ lối cho Aphủ, đến Phiềng Sa, Aphủ trở thành một anh du kích dũng cảm, kiên cường -> Anh đã có được tự do, niềm sung sướng.
. Tràng chưa trở thành một anh du kích nhưng cuối tác phẩm tronh óc anh đã nghĩ tới đám người đói và lá cờ đỏ sao vàng bay phấp phới-> Tác giả đã gieo hạt giống kỳ vọng mãnh liệt vào tâm hồn Tràng, nhất định ngày mai trong đoàn quân của những người dân đói kéo nhau đi trên đê Sộp sẽ có được Tràng, bà cụ tứ và thị -> họ sẽ thoát khỏi đói nghèo và cuộ sống nô lệ.
– Điểm khác:
+ Trong Vợ nhặt Tràng là nhân vật chính còn trong đoạn trích học VCAphủ, Aphủ là nhân vật phụ.
+ Tràng là anh nông dân nghèo trong nạn đói 1945 ở miền xuôi dưới sự cai trị trực tiếp của bọn thực dân, phát xít. Aphủ là người dân lao động miền núi, sống dưới sự cai trị của bọn chúa đất phong kiến, chúng tận dụng cường quyền và thần quyền để biến những người dân dân nghèo thành nôlệ không công cho chúng, hết đời này sang đời khác.
+ Tràng được tác giả triệu tập khắc hoạ bởi những diễn biến tâm lí phức tạp còn Aphủ lại được nhà văn Tô Hoài miêu tả bằng những hành vi rõ ràng, sinh động.
b, Thị và Mị:
– Điểm giống:
+ Cả hai đều là nhân vật điển hình cho thân phận, số phận những người dân phụ nữ dưới ách thống trị của thực dân Pháp. Mị điển hình cho tình hình của người phụ nữ vùng cao Tây Bắc, thị điển hình choâcnhr ngộ người phụ nữ trong nạ đói 1945.
+ Bị đẩy vào bước đường cùng:
. Vì món nợ truyền kiếp của cha mẹ, Mị phải đau đớn đồng ý phận làm dâu gạt nợ; Vì cha mẹ không còn tiền trả cho nhà giàu, mị phải trả bằng cả tuổi trẻ, niềm sung sướng, tự do của tớ.
. Vì cái đói dồn đuổi, cái chết đeo bám, thị trở thành một người phụ nữ không còn gì cả: không tên, không gốc gác, gầy vêu rách nát như tổ đỉa, không tư thế, không luôn cả tự trọng…
+ Giàu lòng ham sống và khát vọng niềm sung sướng:
. Mị yêu đời yêu môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường tự do, không ham giàu sang phú quý: Xin bố đừng gả con cho nhà giàu, sẵn sàng làm nương ngô giả nợ thay cho bố. Khi bị ép về nhà Pá tra, mị đã định quyên sinh bàng lá ngón để giải thoát khỏi môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường tù túng, thiếu tự do và không còn tình yêu đích thực.
Khi ngày xuân đến, Mị đã hồi sinh (….) và mị muốn đi dạo. Khi bị Ẳ trói đứng vào cột, Mị như không biết mình hiện giờ đang bị trói, vẫn thổn thức vẫn bồi hồi. Nhìn thấy làn nước mắt chảy xuống hai hõm má đen xạm của Aphủ, niềm khao khát tự do lại trỗi dậy mãnh liệt thôi thúc Mị cắt dây trói, cứu Aphủ và tự giải thoát cho cuộc sống.
. Đối với thị, lần đầu làm quen Tràng bởi câu hò chơi cho đỡ nhọc của anh và bởi những lời trêu ghẹo của bạn bè, thị ton ton chạy lại đẩy xe cho tràng rồi liếc mắt cười tít -> Thị mong đợi một chiếc gì đó dù chỉ là mong manh cho tương lai tăm tối của tớ.
Lần thứ hai gặp tràng, thị đãẵn sàng bỏ qua ý thức về danh dự về nhân phẩm; thị chao chát chỏng lỏn, thị sấn sổ, thị trơ trẽn không biết xấu hổ là gì, thị xem miếng ăn là toàn bộ ” cắm đầu ăn một chặp bốn bát bánh đúc liền chẳng trò chuyện gì” rồi không do dự, thị gật đầu theo không Tràng về làm vợ chỉ với một tâm ý cho khỏi đói, để đợc sống.
Sáng hôm sau thị trở thành một cô dâu hiền thục, dịu dàng êm ả, đúng mực và có trách nhiệm với mái ấm gia đình: Thị khởi đầu vun vén cho tổ ấm ” quét dọn sân nhà thật sạch, gánh nước đổ đầy ang nước”. Tình gười và những khao khát nhân bản đã làm ra điều kì diệu.
+ Tin tưởng vào ánh sáng CM:
. Mị rời khỏi Hồng Ngài được giác ngộ CM, trở thành du kích.
. Thị vững tin vào một trong những ngày mai tươi sáng, yên ấm; khi một ngày mới, một lá cờ đỏ tươi thắm, một chân trời mới đang dần hiện hữu.
– Điểm khác:
+ Vị trí nhân vật: Mị là nhân vật chính được nhà văn Tô Hoài dày công khắc hoạ; Thị là nhân vật phụ, là hiện thân của nạn đói.
+ Hoàn cảnh: Thị bị cái đói rình rập, dồng đuổi mà sẵn sàng bỏ qu toàn bộ, lại sẵn sàng làm một vật rẻ rúng để người ta đơn thuần và giản dị nhặt về làm vợ.. mị là người dân lao động nghèo miền núi, sống dưới ách thống trị cường quyền, thần quyền của bọn chúa đất phong kiến.
+ Mị được nhà văn mày mò phát hiện và mô tả bằng những diễn biến nội tâm tinh xảo, phức tạp. Nhân vật thị hầu hết được khắc hoạ bằng ngoại hình và hành vi.

So Sánh Mị Và Thị

trang chủ Kiến Thức so sánh mị và thị

Khi so sánh nhân vật Mị và Thị Nở toàn bộ chúng ta sẽ thấy được bên cạnh những truyện ngắn có giá trị viết về đề tài chiến tranh và chủ nghĩa anh hùng cách mạng còn có những truyện ngắn viết về số phận người lao động, đặc biệt là số phận người phụ nữ với những khám phá mới mẻ về khát vọng sống và tâm hồn của họ. Tiêu biểu là Chí Phèo và của Nam Cao và Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài. Hãy cùng bachgiamedia so sánh nhân vật Mị và Thị Nở để có cái nhìn về hai nhân vật đại diện cho người phụ nữ Việt Nam lúc bấy giờ.

Nội dung chính

    ĐIỂM GIỐNG VÀ KHÁC NHAU GIỮA THỊ VÀ MỊ, GIỮA APHỦ VÀ TRÀNG TRONG TÁC PHẨM VỢ CHỒNG APHỦ VÀ VỢ NHẶTSo Sánh Mị Và ThịSo sánh nhân vật Mị và Thị qua tác phẩm “Vợ chồng A Phủ” và “Vợ Nhặt”So sánh nhân vật Mị và Thị qua tác phẩm “Vợ chồng A Phủ” và “Vợ Nhặt”Mở bài: Giới thiệu hình ảnh người phụ nữ Việt Nam xưa qua so sánh nhân vật Mị và ThịSo sánh nhân vật Mị và người vợ nhặtSo sánh tính cách và số phận Mị và A Phủ trong tác phẩm vợ chồng A Phủ của Tô HoàiBài viết liên quanViết bình luậnSo sánh kết thúc truyện Vợ nhặt và Vợ chồng A PhủDàn ý so sánh kết thúc truyện Vợ nhặt và Vợ chồng A PhủVideo liên quan

Bạn đang xem: So sánh mị và thị

Nội dung chính nội dung bài viết

Giới thiệu tác phẩm Chí Phèo của Nam Cao và Vợ Chồng A Phủ của Tô HoàiSo sánh nhân vật Mị và Thị Nở trong tác phẩm Chí Phèo và Vợ chồng A PhủĐiểm giống và khác nhau của nhân vật Mị (Vợ chồng A Phủ) và Thị Nở (Chí Phèo)Giá trị nhân đạo và giá trị hiện thực qua hai tác phẩm Vợ chồng A Phủ và Chí Phèo

So sánh nhân vật Mị và Thị qua tác phẩm “Vợ chồng A Phủ” và “Vợ Nhặt”

4,478
từ Văn mẫu

So sánh nhân vật Mị và Thị qua tác phẩm “Vợ chồng A Phủ” và “Vợ Nhặt”

Mị và Thị là những hình ảnh đại diện thay mặt thay mặt cho nét trẻ trung của người phụ nữ Việt Nam trong thời đại xã hội xưa. Qua tác phẩm “Vợ chồng A Phủ” và “Vợ Nhặt”, toàn bộ chúng ta đã có thêm những tầm nhìn thâm thúy về số phận của người phụ nữ cũng như những vẻ đẹp tâm hồn tiềm ẩn bị vùi lấp trước thảm kịch cuộc sống. Cùng cunhocvui so sánh nhân vật Mị và Thị để hiểu thêm rõ ràng về hình ảnh người phụ nữ xưa nhé!

So sánh nhân vật Mị và Thị thông qua hai tác phẩm

Mở bài: Giới thiệu hình ảnh người phụ nữ Việt Nam xưa qua so sánh nhân vật Mị và Thị

Xuyên suốt nền văn học Việt, nét trẻ trung của người phụ nữ như một nguồn cảm hứng bất tận của thơ ca. Từ cổ chí kim với hình ảnh nàng Kiều tài hoa cùng khát vọng sống mãnh liệt trước số phận bạc mệnh; đến một chị Dậu bị xã hội nửa phong kiến vùi dập đến túng quẫn giữa màn đêm không tìm thấy lối thoát. Số phận bi thảm đầy sự bất công, cay đắng tủi nhục ấy lại chẳng thể vùi lấp đi vẻ đẹp nơi tâm hồn ẩn chứa nơi trái tim họ.

Vợ chồng A Phủ” với nhân vật Mị và “Vợ nhặt” với nhân vật Thị cũng là những người dân phụ nữ với nét trẻ trung tâm hồn tài hoa, không đầu hàng trước số phận như vậy. Dù tình hình bi thương rất khác nhau nhưng Một trong những tầm thường cuộc sống, vẻ đẹp của tớ vẫn được Tô Hoài và Kim Lân khắc họa thâm thúy, để lại những rung cảm khó hoàn toàn có thể phai mờ trong tâm fan hâm mộ.

Xem thêm:

Phân tích giá trị nhân đạo trong vợ chồng A Phủ

Tóm tắt vợ chồng A Phủ hay nhất

So sánh nhân vật Mị và người vợ nhặt

“Đối với tôi văn chương không phải là cách mang đến cho những người dân đọc sự thoát li hay sự quên, trái lại văn chương là một thứ khí giới thanh cao và đắc lự mà toàn bộ chúng ta có, để vừa tố cáo và thay đổi một chiếc toàn thế giới giả dối, tàn ác, vừa làm cho lòng người đọc thêm trong sáng và phong phú hơn” (Thạch Lam). Vâng, văn học không phải là toàn thế giới nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp cao siêu, chỉ luôn đi tìm tới những nét trẻ trung, những điều hay lẽ phải ở đời mà nó đó đó là tấm gương phản chiếu một cách chân thực nhất về xã hội, con người. Hơn thế văn học sẽ là nguồn suối mát tươi, trong xanh mà người nghệ sĩ có những quan điểm nhận, chiêm nghiệm riêng và người tiếp nhận cũng thế. Cùng đi sâu khai thác đề tài người phụ nữ nhưng ở Tô Hoài và Kim Lân cho ra hai thi phẩm với hai giá trị rất khác nhau, hướng nhìn riêng tạo ra sự độc lạ trong phong thái của tớ. Hai nhân vật tượng trưng cho vẻ đẹp tâm hồn của người phụ nữ trong hai tác phẩm trên là Mị và người vợ nhặt.

Bước đến với Vợ Chồng A Phủ, nhân vật Mị xuất hiện là một cô nàng xinh đẹp người Mèo. Tuy nhiên vì món nợ của bố mẹ với thống li Pá Tra mà Mị phải làm trọn nghĩa nên đành đồng ý sự ép buộc làm con dâu gạt nợ, thực ra là nô lệ. Những ngày bước chân vào ngôi nhà đất của Thống Lí cũng đó đó là yếu tố mở đầu cho môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường đầy tủi nhục, đau đớn tột cùng Mị phải chịu cả về thể xác lẫn tâm hồn. Sự hành hạ đó tàn nhẫn đến mức Mị trở thành một người vô cảm, tê liệt ý thức, xúc cảm.

Năm ấy ngày xuân đến sớm với Hồng Ngài, trăm hoa đua sắc, vạn vật sinh sôi tràn trề, không khí bên phía ngoài sinh động, bừng lên sức sống mới. Giữa muôn vàn thanh âm, sắc màu náo nức của ngày xuân nổi lên tiếng sáo gọi bạn tình tha thiết – phong tục hằng năm của người miền núi Tây Bắc. Mị thời gian hiện nay ngồi lắng nghe trong tâm trạng bồi hồi, rạo rực, khởi đầu tiếp xúc với bên phía ngoài. Như vậy, tiếng sáo đã hỗ trợ Mị hồi sinh tâm hồn nghệ sĩ, Mị hết tê dại mà có lại ý thức lí trí. Mị tìm tới rượu rồi chìm vào hồi tưởng, sống về những ngày trước. Rồi Mị nghĩ về hiện tại, so sánh với quá khứ tươi đẹp mới thấy nó tương phản nóng giãy, Mị càng uất ức cho cảnh ngục tù. Mị dần thấm say, đay nghiến: “Nếu có nắm lá ngón trong tay thời gian hiện nay, Mị sẽ ăn cho chết ngay, chứ không buồn nhớ lại nữa. Mị phẫn uất, chối bỏ sự sống.” Men rượu tác động sinh lí rồi chuyển biến sang tâm lí, cảm xúc thay đổi, Mị lại thấy phơi phới trở lại “Mị còn trẻ, Mị muốn đi dạo”. Mị vào buồng, quấn lại tóc, lấy váy hoa sẵn sàng sẵn sàng đi dạo, thắp sáng đèn như xua đi sự tối tăm của ngục tù. Thế nhưng, A Sử về đúng thời cơ liền trói Mị vào cột, Mị đau đớn tột cùng, tụi nhục, sức sống tươi trẻ mới trỗi dậy bị dập tắt phũ phàng. Sau đêm tình ngày xuân đó Mị trở lại kiếp trâu ngựa, rơi dần vào vô thức.

Mùa đông đến, Mị nhìn thấy A Phủ – một kẻ tôi tớ bị trói, bỏ đói vì chăn bò để mất nhưng Mị không chút cảm xúc. Nhưng rồi, nhìn thấy làn nước mắt chảy xuống gò má của A Phủ, Mị nhớ lại năm trước đó của tớ cũng nghẹn ngào như vậy. Mị nhận thấy giọt nước mắt tủi nhục của toàn bộ hai số phận, làm lay động trái tim Mị trở lại. Và Mị quyết định hành động cứu A Phủ và cùng hắn bỏ trốn, thoát khỏi cảnh tù đày, đau khổ.

Nếu như Mị chịu thân phận nô lệ đau đớn đến mức tê liệt cảm xúc thì đến với những người vợ nhặt là một toàn cảnh khác trình làng. Người vợ nhặt là một kẻ vô gia cư, bị nạn đói đánh bật thoát khỏi quê nhà, phiêu bạt đến xứ người bơ vơ. “Thân hình cô ta gầy sọp, hai con mắt trũng hoáy, khuôn mặt lưỡi cày xám xịt, quần áo rách nát tả tơi như tổ đĩa”. Người vợ nhặt và Tràng gặp nhau trong một lần anh đẩy xe thóc lên tỉnh, người đàn bà này xuất hiện với bộ dạng rác rưới, hành vi lỗ mãng, sỗ sàng mắng Tràng vì đã quên lời hứa hẹn với cô ta. Dù chỉ có bốn bát bánh đúc và câu đùa vui mà cô ta đồng ý theo Tràng về làm vợ không Đk, cái đói biến con người thành cỏ rác. Nhưng đằng tiếp theo đó thì khát khao được sống, tự do vẫn là động cơ to nhiều hơn. Khi trở về quê hương cùng Tràng, cô ta có chút lo ngại xấu hổ khi bị đám con nít trong làng chọc mới thấy cô ý thức được danh dự, lòng tự trọng của tớ. Khi cụ Tứ trở về quê hương ngồi lặng thinh, không đáp khiến cô sợ, đúng cúi mặt, một hành vi ý thức về nhân cách, lòng tự trọng. Sau khi được cụ Tứ đồng ý cô vẫn đứng khép nép, e thẹn, toát ra ngoan hiền của một người con dâu. Sáng hôm sau, cô ta cùng mẹ chồng dậy sớm dọn nhà, ăn sáng. Dù ăn bát cháo cám đắng ngắt nhưng cô vẫn cố giấu đi nỗi vô vọng vào trong để mái ấm gia đình vui vẻ. Rồi người vợ nhặt tiếp tục truyền tin vui cho Tràng về việc không chịu nộp thuế, cùng kỳ vọng vào cách mạng, ánh sáng tương lai.

Tô Hoài và Kim Lân là hai nhà văn chọn khai thác về người phụ nữ nên lúc ghép hai tác phẩm lại ta sẽ thấy những điểm tương đương của tớ. Đầu tiên, Mị và người vợ nhặt đều là hai nhân vật tiêu biểu vượt trội, điển hình cho số phận của người phụ nữ dưới ách thống trị của thực dân Pháp. Ở Mị là trong tình hình phụ nữ ở miền núi cao Tây Bắc, thị lại tiêu biểu vượt trội cho những người dân phụ nữ trong nạn đói 1945. Ở hai nhân vật này đều bị đầy vào bước đường cùng. Mị vì làm tròn chữ hiếu cho mẹ cha đành đồng ý làm dâu nhà thống Lí Pá Tra để trả nợ, bỏ lại đằng sau tuổi trử, niềm sung sướng, tự do đi vào cảnh tù đày, không khác gì trâu ngựa. Thị, vì sự đói khát đeo bám, cận kề cái chết khiến cô người không ra người, quần áo rách nát rưới như tổ đĩa, sẵn sàng đánh mất lòng tự trọng chỉ với vài bát bánh đúc. Ngoài những nét đáng thương thì hai người phụ nữ này vẫn hiện lên khát khao niềm sung sướng, lòng ham sống, tự do. Mị tưởng như mất hết cảm xúc trước toàn thế giới bên phía ngoài thì tiếng sáo đã thức tỉnh lòng vui tươi, yêu đời của cô, thể hiện rõ qua đêm tình ngày xuân. Rồi đêm đông đến, Mị vùng lên đấu tranh sự sống và cống hiến cho bản thân mình, cởi trói và bỏ trốn cùng A Phủ, giải thoát cuộc sống của chính mình. Đến với những người vợ nhặt, hoàn toàn có thể thấy cô không nghĩ suy khi về cùng Tràng nhưng những tình tiết tiếp theo đó gợi lên một chút ít ít kỳ vọng, sự trông chờ một điều gì đó ở tương lai của Thị. Và Thị khởi đầu làm một người con dâu hiền, vợ thảo, có trách nhiệm, tâm ý vun vén cho niềm sung sướng mái ấm gia đình. Chính tình thương và những khao khát nhân bản đã cảm hóa, làm ra điều kì diệu. Rồi sự tin vào Cách Mạng, kỳ vọng ở một tương lai tươi sáng cũng là yếu tố tương đương ở hai nhân vật, Mị rời khỏi nhà thống Lí trở thành du kích, Thị nhìn vào lá cờ đỏ, vững tin một ngày mai ấm hơn, sáng lạng hơn.

Phong cách của nhà văn được làm ra ở những điểm khác lạ trong tác phẩm của tớ. Ở nhân vật Mị được Tô Hoài xây dựng là một nhân vật nữ chính có cuộc sống áp bức nhưng ở Kim Lân thì người vợ nhặt thậm chí còn không mang tên, hiện thân của nạn đói. Hoàn cảnh của Mị vì mái ấm gia đình lao động nghèo, sống dưới ách thống trị của bọn chúa phong kiến, ngược lại Thị vì nạn đói dồn đến đường cùng, nhân phẩm trở nên rẻ rúng. Ngoài ra, cách xây dựng nhân vật ở hai nhà văn cũng khởi sắc rực rỡ riêng, Mị được Tô Hoài đặt trong những nét diễn biến tâm lí nội tâm tinh xảo, phức tạp. Còn Thị phản ánh qua việc khắc họa ngoại hình và hành vi.

Như vậy, cả hai nhân vật Mị và người vợ nhặt cũng như hai tác phẩm đã mang lại một thi phẩm hay phản ánh rõ ràng, thâm thúy về người phụ nữ, về hiện thực xã hội lúc bấy giờ. Điều đặc biệt quan trọng nhờ này mà người đọc thêm yêu quý tâm hồn người phụ nữ Việt Nam trong thời kì gian khó của giang sơn. Phong cách nhà văn từ này được xây hình thành rõ ràng.

So sánh tính cách và số phận Mị và A Phủ trong tác phẩm vợ chồng A Phủ của Tô Hoài

Posted in Lớp 12 On Thursday, June 21, 2022

Gợi ý làm bài

Đây là kiểu bài so sánh trên sự phân tích nhân vật. Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài là câu truyện về cuộc sống của Mị và A Phủ. Hai nhân vật này còn có những điểm giống nhau về số phận và tính cách, tuy nhiên lại sở hữu nhiều điểm rất khác nhau, đù cả hai đều là nhân vật chính, gắn bó với nhau suốt chiều dài của tác phẩm. Trình bày nội dung bài viết theo những ý chính sau:

1. Sự giống nhau.

– Tính cách:

Mị và A Phủ đều là những người dân lao động có phẩm chất tốt đẹp. Cả hai đương còn trẻ.

+ Mị là người con gái xinh đẹp, yêu đời, yêu môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường. Mị cũng là rất hiếu thảo với cha. Do đó, dù biết quý trọng môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường tự do, khao khát niềm sung sướng của riêng mình, nhưng Mị vẫn đành lòng làm người con dâu gạt nợ nhà thống lý Pá Tra, cam chịu kiếp, sống ngựa trâu.

+ A Phủ là thanh niên khỏe mạnh, giàu bản lĩnh và thiết tha yêu đời. Khi cả làng Hángbla bị đậu mùa, chết cả, người ta bắt A Phủ đem xuống bán đổi thóc của người Thái dưới cánh đồng. Mới mười tuổi, nhưng A Phủ gan bướng, không chịu ở dưới cánh đồng thấp. A Phủ bỏ trốn, lưu lạc nơi này, nơi khác. Lớn lên, anh biết đúc lưỡi cày, biết đục cuốc, lại cày giỏi và đi săn bò tót rất bạo. Khi A Sử đến phá đám chơi của thanh niên trong làng, A Phủ, tuy nhiên biết hắn là con quan, vẫn không sợ, xông vào đánh.

– Số phận

+ Mị và A Phủ đều là những ngườỉ nghèo, bị áp bức, bóc lột và cuối cung phải làm nô lệ cho nhà thống lý Pá Tra. Mị trở thành con dâu gạt nợ; A Phủ là người ở gạt nợ.

+ Sau thuở nào gian bị đày đọa, cả hai đều an phận. Nhưng rồi đã tự giải thoát. Họ đi từ đấu tranh tự phát đến đấu tranh tự giác. Đây cũng là con phố tất yếu để tìm tới niềm sung sướng của những người dân nghèo miền núi dưới chính sách thực dân phong kiến.

2. Sự rất khác nhau

– Tính cách

+ Mị là người con gái có tâm hồn rất nhạy cảm. Chỉ tiếng sáo, tiếng hát đêm xuân vọng lại đã khiến cô thiết tha bổi hổi, sống lại toàn thế giới của ngày trước đầy sắc màu và tươi trẻ của tớ. Mị lại là người sâu lắng, chín chắn, giàu sức sống biểu lộ qua đời sống nội tâm phong phú, khi sôi sục, mãnh liệt, khi trầm uất, nghẹn ngào… Vì thế, tác giả để ý quan tâm khắc họa đời sống nội tâm của nhân vật Mị: Nhân vật nghĩ nhiều, nói ít, ít hành vi, nhiều đoạn chỉ là độc thoại nội tâm như đêm ngày xuân Mị nghe tiếng sáo, đêm cô cởi trói cho A Phủ… Còn hoàn toàn có thể thấy rõ, Mị là phụ nữ nên lắm lúc yếu ớt, dễ xúc động: nhìn thấy A Phủ khóc thì thương cảm…

+ A Phủ là chàng thanh niên nghèo, mồ côi, sống tự lập từ bé. Cuộc sống này đã rèn luyện cho A Phủ sự cứng cỏi, ngang bướng, lòng ngay thật (đánh lại A Sử; vào rừng săn bò tót, chăn bò, chăn ngựa; khi bị đánh vẫn chịu đứng, không nói năng gì; khi được cởi trói thì vùng bỏ chạy…). Với A Phủ, tác giả hầu hết khắc họa nhân vật bằng hành vi.

– Số phận

+ Mị: tiêu biểu vượt trội cho những người dân phụ nữ nghèo miền núi (thuận tiện và đơn thuần và giản dị bị cướp, bị giày vò thân xác, làm con dâu gạt nợ là gánh chịu thân phận thấp kém hơn hết loài vật…).

+ A Phủ: tiêu biểu vượt trội cho thanh niên nghèo miền núi, là người ở gạt nợ, là công cụ lao động đắc lực cho chủ.

3. Đánh giá

Mỗi nhân vật, nhà văn triệu tập khắc họa Theo phong cách riêng, trở thành những chân dung tiêu biểu vượt trội cho một lớp nguời. Dù là A Phủ, hay Mị, khi xây dựng, Tô Hoài đều gửi gắm nhiều tình thương yêu, trân trọng.

Bài viết liên quan

Bình luận về sức thuyết phục của bản Tuyên Ngôn Độc Lập của Hồ Chí Minh

Bình giảng khổ thơ sau trong bài thơ “Bác ơi!” của Tố Hữu: “Bác sống như trời đất của ta. Yêu từng ngọn lúa, mỗi cành hoa. Tự do cho từng đời nô lệ. Sữa để em thơ, lụa tặng già!”

Phân tích giá trị bản Tuyên ngôn Độc lập của Hồ Chí Minh

Phân tích diễn biến tâm lí của nhân vật Mị trong “đêm tình ngày xuân”, Mị muốn đi dạo nhưng bị A Sử trói đứng vào cột (Vợ chồng A Phủ của Tô Hoài)

Giữa một vùng sỏi đá khô cằn, cây hoa dại vẫn mọc lên và nở những chùm hoa thật đẹp. Phát biểu những suy tưởng của anh (chị) được gợi ra từ hiện tượng kỳ lạ trên

Phân tích tâm trạng của tác giả khi nhớ về Tây Bắc và những người dân đồng đội trong đoạn thơ sau: “Sông Mã xa rồi Tây Tiến ơi!… Mai Châu mùa em thơm nếp xôi” (Bài viết số 3, SGK Ngữ văn 12 chuẩn, tập 1).

Viết phản hồi

Họ tên

Địa chỉ email

Nội dung

So sánh kết thúc truyện Vợ nhặt và Vợ chồng A Phủ

    Dàn ý so sánh kết thúc truyện Vợ nhặt và Vợ chồng A PhủSo sánh kết thúc truyện Vợ nhặt và Vợ chồng A Phủ

Dàn ý so sánh kết thúc truyện Vợ nhặt và Vợ chồng A Phủ

I. Mở bài : Đặt yếu tố

Nhà văn Nguyễn Minh Châu có lần nói đại ý rằng “Người cầm bút có biệt tài là hoàn toàn có thể chọn trong cái dòng đời xuôi chảy một khoảnh khắc với một vài sự diễn biến sơ sài nhưng đó có khi lại là cái khoảnh khắc chứa cả một đời người, một đời quả đât. Đúng như vậy, trong cái dòng đời xuôi chảy ấy những nhà văn sẽ tìm kiếm được một khoảnh khắc –một khoảnh khắc – một điểm sáng nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp có ý nghĩa làm nổi trội tính cách của nhân vật và góp thêm phần quan trọng trong việc thể hiện chủ đề tư tưởng của tác phẩm. Kết truyện “Vợ chồng A Phủ” với hình ảnh Mị cứu A Phủ rồi “Hai người lẳng lặng đỡ nhau lao chạy xuống dốc núi” và “Vợ nhặt” với hình ảnh “Trong óc Tràng vẫn thấy đám người đói và lá cờ đỏ bay phấp phới” đó đó là yếu tố sáng ấy. Tuy nhiên mỗi nhà văn lại sở hữu những mày mò mới mẻ.

II. Thân bài: Giải quyết yếu tố

1, Khái quát chung về 2 tác giả và 2 tác phẩm

(Hs vận dụng kĩ năng làm đề so sánh).

– Khái quát chung về hai tác giả: Tô Hoài và Kim Lân đều là những tác giả tiêu biểu vượt trội của văn xuôi thời kì kháng chiến chống Pháp. Tô Hoài có những trang văn viết chân thực với ý niệm “Viết văn là một quy trình đấu tranh để nói ra thực sự. Đã là yếu tố thật thì không tầm thường dù phải đập vỡ những thần tượng trong tâm người đọc”. Kim Lân lại sở hữu những trang việt chân thực về đời sống làng quê với những thú vui thanh nhã của người nông dân quê mình mà ông gọi đó là “thú đồng quê” hay “phong lưu đồng ruộng”. Ông cũng viết chân thực về những người dân nông dân quê mình chất phác, hóm hỉnh mà rất tài hoa.

– Khái quát về hai tác phẩm: Cả hai tác phẩm đều viết về hình tượng người nông dân trong quy trình đến với cách mạng. Ở họ là một môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường trở ngại vất vả xấu số nhưng vẫn sáng lên những phẩm chất cao đẹp và điều nhất là họ đang trong quy trình đến với cách mạng.

– Viết về sự việc nhận thức về kiểu cách mạng của người nông dân cả hai tác phẩm đều mang lại cách kết truyện bằng hình ảnh rất ấn tượng mang lại ý nghĩa thâm thúy.

2. Phân tích rõ ràng kết truyện của hai tác phẩm.

2.1. Chi tiết kết thúc truyện (đoạn trích) trong tác phẩm “Vợ chồng A Phủ”

* Dẫn dắt rõ ràng về tình hình Ra đời và nội dung cơ bản.

– Hoàn cảnh sáng tác: Tác phẩm được in trong tập “Truyện Tây Bắc” (1953). Năm 1952, Tô Hoài cùng với những chiến sỹ cách mạng lên miền núi Tây Bắc giúp người dân kháng chiến chống Pháp. Sau thời hạn tám tháng gắn bó với môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của người dân vùng cao, ông đã am hiểu thâm thúy môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường nơi đây. Điều này đã khơi nguồn cảm hứng giúp ông viết rõ ràng , chân thực về môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của tớ.

– Nội dung chính: Tác phẩm là câu truyện của những người dân dân vùng cao, họ không cam chịu sự đè nén, áp bức của bọn địa chủ phong kiến mà đã vùng lên đấu tranh để giành lấy quyền sống, quyền tự do.

* Dẫn dắt đến rõ ràng:

Tác phẩm phản ánh môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của người nông dân miền núi qua nhân vật Mị và A Phủ. Mị là con dâu gạt nợ của nhà thống lí phải sống một thân phận nô lệ, bị đày đọa cả về thể xác và tinh thần. A Phủ vì đánh con quan nên bị bắt về nhà thống lí, bị đánh đập rồi phải trở thành người ở trừ nợ cho nhà thống lí. Hai thân phận nô lệ ấy đã gặp nhau và giải thoát lẫn nhau. Một đêm ngày đông trên núi cao dài và buồn, Mị trở dậy ngồi sưởi lửa hơ tay thì phát hiện “Một làn nước mắt lấp lánh bò xuống hai hõm má đã xám đen lại” của A Phủ. Giọt nước mắt ấy đã tác động đến nhận thức và tình cảm của nhân vật Mị khiến cô đã có hành vi táo bạo “Lấy con dao nhỏ cắt lúa cắt nút dây mây” giải thoát cho A Phủ. Sau đó Mị cũng đuổi theo A Phủ bởi “Ở đây thì chết mất”. Rồi “Hai người lẳng lặng đỡ nhau lao chạy xuống dốc núi”.

* Phân tích nội dung và ý nghĩa của rõ ràng.

– Đây là rõ ràng quan trọng trong tác phẩm bởi trước hết đã thể hiện cho tấm lòng đồng cảm của những nhân vật. Khi nhìn thấy giọt nước mắt của A Phủ, Mị đã nhớ lại tình cảnh của tớ những lần trước Mị cũng trở nên trói ở đó “nước mắt chảy xuống miệng, xuống cổ mà không lau đi được”. Cô đồng cảm thâm thúy với A Phủ, đó là niềm đồng cảm của những con người cùng cảnh ngộ. Từ người khác, nghĩ đến tình hình của tớ rồi từ lòng thương mình dẫn đến thương người để rồi cô có hành vi táo bạo, quyết liệt ấy.

– Những rõ ràng ấy đã thể hiện cho sức sống tiềm tàng mãnh liệt của con người ở đấy là người nông dân miền núi dưới sự áp bức đè nén của bọn phong kiến chúa đất. Nếu như trước kia “Sống lâu trong cái khổ Mị quen khổ rồi”, Mị sống cũng như chết, cam chịu, Mị mất hết ý thức về quyền sống thì giờ đây giọt nước mắt của A Phủ đã làm cho sức sống của cô như được trỗi dậy. Hành động Mị cắt dây trói giải thoát cho A Phủ cũng là giải thoát cho chính mình hoàn toàn có thể là hành vi tự phát lúc bấy giờ bởi trong tình hình rõ ràng, Mị nhận thấy không thể sống ở đây được. Rồi Mị sẽ phải trói vào cái cột kia cho tới chết. Nghĩ đến đó Mị rùng mình và khi cái chết đang gần kề trong con người ấy bỗng trỗi dậy niềm ham sống mãnh liệt. Nhưng xét đến cùng đó là hành vi tự giác, ý thức vùng lên ấy đã được “sẵn sàng sẵn sàng” tâm lí từ trước. Phải có sức sống của cô Mị trỗi dậy khi có ý định ăn lá ngón tự tử đặc biệt quan trọng phải có sự vùng lên mạnh mẽ và tự tin trong đêm tình ngày xuân thì giờ đây cô Mị mới có hành vi táo bạo liều lĩnh như vậy. Hành động của Mị đó đó là kết quả tất yếu của toàn bộ một quy trình nhận thức.

– Hành động giải thoát của Mị và A Phủ thể hiện sự nhận thức thâm thúy của người nông dân về quyền sống, quyền tự do. Trước đây với Mị sống hay chết cũng như nhau bởi “Sống lâu trong cái khổ Mị quen khổ rồi”. Bây giờ Mị và A Phủ không mãi cam chịu thân phận nô lệ nữa, họ muốn một môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường tự do, sống đúng nghĩa môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của một con người chứ không phải kiếp sống trâu ngựa trong nhà quan nữa. Mị sợ cái chết “ Ở đây thì chết mất”, sợ cái chết cũng là ý thức cao độ về quyền sống mà nhất là môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường tự do. Với A Phủ cũng thế, thời gian hiện nay khát khao tự do ở trong anh cũng trở nên mãnh liệt. Trước đây, A Phủ đã và đang sẵn có nhiều thời cơ để anh trốn thoát, khi anh rong ruổi một mình ngoài gò ngoài rừng để chăn bò, chăn ngựa. Nhưng cũng như Mị, khi đó anh sống trong sự cam chịu, nhẫn nhục. Còn giờ đây khi cái chết đang tới gần anh đã quật sức vùng lên chạy, A Phủ muốn giải thoát môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường nô lệ để đến với tự do.

– Kết thúc truyện cũng thể hiện cho tinh thần đấu tranh của người dân chống lại bọn địa chủ phong kiến với quy luật có áp bức thì có đấu tranh. Bọn địa chủ phong kiến với bao chủ trương tàn bạo với chính sách cho vay vốn ngân hàng nặng lãi, tục cướp dâu đã biến Mị trở thành con dâu gạt nợ. Với cường quyền của chúng cũng biến A Phủ thành kiếp tôi đòi. Lúc này người nông dân không hề chịu dưới những luật lệ khắc nghiệt. Họ nhận thấy rõ tội ác của bọn địa chủ phong kiến. Mị nhận ra “Chúng nó thật gian ác”. Điều này sẽ không còn phải là yếu tố thuận tiện và đơn thuần và giản dị với những người nông dân lúc bấy giờ bởi đã từ lâu lắm cô Mị chẳng còn ý thức chỉ suốt ngày “lùi lũi như con rùa nuôi trong xó cửa”, chỉ làm bạn với căn buồng kín mít lúc nào nhìn ra cũng chỉ thấy trăng trắng không biết là sương hay là nắng, rồi cứ ở này mà nhìn ra đến bao giờ chết thì thôi. Nhưng ngày hôm nay cô Mị thấy mình và A Phủ cùng bao nhiêu nông dân thật đáng thương và bọn địa chủ phong kiến và bọn địa chủ phong kiến kia thật tàn bạo. Suy nghĩ “chúng nó thật gian ác” như một lời kết tội của những người dân nông dân dành riêng cho quân địch. Chính vì vậy họ không thể cam chịu mà phải trốn thoát khỏi nơi áp bức cường quyền ấy.

– Chính điều này hướng tới hành vi quyết liệt hướng tới tự do. Đó là tiền đề để Mị và A Phủ đến với cách mạng. Như vậy môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của người nông dân không hề là một những ngày khổ đau, tăm tối. Cách mạng là yếu tố quan trọng để họ được đổi đời.

– Viết về sự việc giải thoát của Mị và A Phủ, nhà văn Tô Hoài cũng thể hiện giá trị nhân đạo thâm thúy.

Bằng tấm lòng yêu thương của nhà văn với những người nông dân ông đang không khiến cho nhân vật của tớ phải cam chịu trong vòng nô lệ mà mở ra cho họ một hướng giải thoát. Ý thức vê quyền sống, quyền tự do đã hỗ trợ họ nhận thức về môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường và họ đã tự vùng dậy để giải thoát cho chính mình.

* Đánh giá:

– Hành động Mị và A Phủ giải thoát và cùng nhau trốn khỏi Hồng Ngài là rõ ràng đặc biệt quan trọng quan trọng thể hiện cho sức sống mạnh mẽ và tự tin của nhân vật. Đồng thời là bước ngoặt quan trọng trong cuộc sống của nhân vật góp thêm phần quan trọng trong việc thể hiện chủ đề tư tưởng của tác phẩm. Nếu không còn rõ ràng ấy thì cuộc sống của Mị và A Phủ vẫn trong tăm tối của kiếp sống nô lệ, môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của người nông dân vẫn mãi cam chịu và sáng tác của Tô Hoài vẫn là yếu tố bế tắc. Chính ánh sáng của cách mạng đã hỗ trợ nhà văn hướng cho nhân vật của tớ đến một hướng giải thoát.

– Hành động này cũng thể hiện rõ cho phong thái của nhà văn Tô Hoài. Ông có vốn am hiểu phong phú thâm thúy về đời sống của những người dân nông dân vùng cao và viết chân thực về cuộc sống của tớ. Không khí của cuộc cách mạng trên mảnh đất nền trống Tây Bắc đã khiến nhà văn phản ánh được sức sống mãnh liệt của tớ.

2.2. Chi tiết kết thúc truyện trong tác phẩm “Vợ nhặt”.

* Dẫn dắt rõ ràng về tình hình Ra đời và nội dung cơ bản.

– Hoàn cảnh sáng tác: Tác phẩm có tiền thân là tiểu thuyết “Xóm ngụ cư” được viết ngay sau khi cách mạng Tháng Tám thành công xuất sắc nhưng còn dang dở và bị mất bản thảo. Sau khi hòa bình lập lại ở miền Bắc (1954), Kim Lân nhờ vào một trong những phần của diễn biến cũ để viết tác phẩm “Vợ nhặt”. Tác phẩm được đưa vào tập “Con chó xấu xí” (Xuất bản 1962).

– Nội dung chính: Tác phẩm phản ánh chân thực môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của người dân vùng đồng bằng Bắc Bộ trong nạn đói kinh hoàng năm 1945. Nhưng trong tình hình đó người nông dân vẫn đùm bọc yêu thương, vẫn khao khát mái ấm mái ấm gia đình và luôn có một niềm kỳ vọng vào tương lai.

– Dẫn dắt đến rõ ràng: Truyện viết về môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của những người dân dân ở xóm ngụ cư trong nạn đói mà tiêu biểu vượt trội là môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của mái ấm gia đình Tràng. Vì cái đói cái nghèo nên Tràng không thể có một đám cưới đàng hoàng và bữa cơm đón nàng dâu mới của nhà Tràng cũng rất thảm hại “Giữa cái mẹt rách nát chỉ có độc một lùm rau chuối thái rối và một đĩa muối ăn với cháo”. Trong bữa tiệc họ nghe thấy tiếng trống thúc thuế, qua lời của người vợ, Tràng đã nhớ lại sở hữu lần mình gặp Việt Minh và “Trong óc Tràng vẫn thấy đám người đói và lá cờ đỏ bay phấp phới”,

Phân tích ý nghĩa của rõ ràng

– Hình ảnh lá cờ ở cuối tác phẩm mang nhiều ý nghĩa thâm thúy. Kết thúc ấy có cơ sở từ thực tiễn đời sống. Câu chuyện có toàn cảnh là nạn đói năm 1945- thuở nào điểm lịch sử có thật trong đất việt nam vào trong năm tháng sẵn sàng sẵn sàng cho cuộc cách mạng và đó là những ngày tiền khởi nghĩa với trào lưu phá kho thóc Nhật chia cho dân nghèo. Vậy nên trong tình hình đói khát cùng cực ấy người nông dân nhận ra quân địch gây đau khổ cho mình là bọn Pháp và Nhật. Thực dân Pháp thi hành những “luật pháp dã man’, vơ vét của cải còn phát xít Nhật thì bắt nhân dân ta nhổ lúa trồng đay, trồng thầu dầu rồi cùng với thiên tai, lũ lụt…Tất cả đều là căn nguyên dẫn đến thảm cảnh nạn đói năm 1945. Những người dân sống trong tình hình đó họ sẽ ý thức được mình phải đứng lên đấu tranh tìm con phố cho mình. Họ sẽ tìm tới với cách mạng như một điều tất yếu.

+ Truyện kết thúc nhưng đã mở ra cho những người dân đọc nhiều suy ngẫm. Truyện không nói rõ ràng rõ ràng là môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của Tràng, bà cụ Tứ, người vợ nhặt sẽ đi đến đâu, môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của tớ tiếp theo sẽ ra làm sao để gượng ép trói buộc tâm ý của bạn đọc thiên về một hướng và nhiều khi chỉ tâm ý theo khunh hướng ấy. Và thật khôn khéo khi Kim Lân để “lửng”. Kết thúc “lửng” ấy tiềm ẩn bao tâm ý của tác giả. Phải chăng nhà văn Kim Lân đang thầm kín bày tỏ sự trân trọng với cách tiếp cận, nhận thức của fan hâm mộ đồng thời cũng hướng họ rằng nên phải tâm ý, chiêm nghiệm để viết tiếp câu truyện ấy với việc thích hợp và đúng đắn nhất theo quan điểm nhận thức của từng người. Việc tạo ra kết thúc mở cũng khơi sâu sự tìm tòi mày mò một góc nhìn của môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, của xã hội thay vì chỉ là đọc trên giấy tờ và hiểu tác phẩm một cách đơn thuần. Rõ ràng với ánh sáng “le lói ở cuối đường hầm” kia người đọc có quyền hiểu và ngẫm theo nhiều cách thức. Theo quan điểm của tớ mình hoàn toàn có thể suy ngẫm Tràng sẽ tiến hành Theo phong cách mạng, theo ánh sáng của Đảng cùng với quần chúng khởi nghĩa và rồi môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của anh và mái ấm gia đình cùng những người dân nông dân Việt Nam sẽ ấm no hơn, niềm sung sướng hơn khi cách mạng giành thắng lợi.

+ Kết truyện của Kim Lân đã mở ra một tương lai tươi sáng cho những người dân dân. Không in như văn học hiện thực phê phán trước cách mạng. Trước đây, nhà văn Nam Cao đã khiến cho nhân vật Chí Phèo cảm nhận mùi vị của môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, khiến cho hắn cảm nhận tình yêu thương…nhưng rồi Chí Phèo lại rơi vào thảm kịch bế tắc. Nhà văn Ngô Tất Tố cũng để nhân vật của tớ- Chị Dậu vùng lên chống lại ách áp bức của bọn địa chủ nhưng rồi ở đầu cuối trước mắt chị là “trời tối đen như mực in như cái tiền đồ của chị”. Họ đều rơi vào luẩn quẩn, bế tắc không lối thoát. Ở “Vợ nhặt”, Kim Lân đã khiến cho những người dân nông dân khuynh hướng về tương lai. Liệu tác phẩm hoàn toàn có thể kết thúc trong cảnh “bữa cơm ngày đói” với khung cảnh trông thật thảm hại “Giữa cái mẹt rách nát chỉ có độc một lùm rau chuối thái rối và một đĩa muối ăn với cháo” và “không còn ai nói câu gì. Họ cắm đầu ăn cho xong lần. Họ tránh nhìn mặt nhau. Một nỗi tủi hờn len vào tâm trí từng người”. Nếu kết thúc như vậy thì cái đói, cái nghèo vẫn bao trùm, môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của nhân dân vẫn rơi vào bế tắc. Nhưng Kim Lân không tạm ngưng ở đó. Ông đã hướng họ vào ánh sáng của tương lai, của cách mạng “Trong óc Tràng vẫn thấy đám người đói và lá cờ đỏ bay phấp phới”,”. Thật là ông đã để những con người trong tình hình khốn cùng cận kề cái chết nhưng họ không nghĩ đến cái chết mà vẫn hướng tới sự sống, vẫn kỳ vọng tin tưởng ở tương lai. Những người đói ấy vẫn khao khát về môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường ấm no, khá đầy đủ hơn. Nhà văn đã để người dân nhận thức đúng về kiểu cách mạng khơi lên tinh thần đấu tranh. Thực tiễn lịch sử cách mạng Tháng tám 1945 đã thắng lợi thì con người và nhất là người nông dân càng có thêm động lực niềm tin vào tương lai tươi sáng ấm no. Thật là một cách kết truyện sáng mở ra môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường tươi sáng cho con người.

+ Cách kết truyện của Kim Lân cũng mang lại giá trị nhân đạo thâm thúy. Nhà văn luôn cảm nhận được ở những người dân nông dân dù cận kề cái chết nhưng họ luôn nghĩ đến việc sống từ này mà mở ra cho họ một con phố đi đến tương lai.

3. Nhận xét những điểm chung và riêng:

– Những điểm chung:

+ Cả hai cách kết truyện đều mở ra một tươi lai tươi sáng cho những người dân nông dân. Đều hướng họ đến với ánh sáng cách mạng.

+ Các rõ ràng ấy đều được viết bằng bút pháp lãng mạn cách mạng.

Có điểm chung ấy là bởi cả Kim Lân và Tô Hoài đều là những nhà văn cách mạng. Họ được lí tưởng cách mạng soi sáng nên nhìn môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường bằng cái nhìn sáng sủa nên họ đã nhìn thấy sức mạnh mẽ và tự tin của người nông dân trong tình hình trở ngại vất vả. Tô Hoài và Kim Lân đều nhìn thấy ánh sáng của cách mạng với những người nông dân. Hai nhà văn đã xác lập chỉ có ánh sáng của cách mạng mới giúp người dân thoát khỏi môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường tăm tối khổ đau.

– Những điểm riêng:

+ Tác phẩm “Vợ chồng A Phủ” từ sức sống tiềm tàng của tớ mình họ đã tự giải thoát cho mình.

+ Tác phẩm “Vợ nhặt”, trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường nghèo đói bởi tội ác của bọn thực dân và phái xít, họ đã nhìn thấy con phố để thoát khỏi môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường đói khát cùng cực ấy.

Có nét rất khác nhau ấy là bởi mỗi tác phẩm gắn với mỗi tình hình rõ ràng rất khác nhau. Tác phẩm “Vợ chồng A Phủ” viết về người nông dân miền núi bị áp bức bởi bọn địa chủ phong kiến miền núi, họ bị mất tự do và họ đã vùng lên giải thoát cho mình để tìm tới tự do. Còn “Vợ nhặt” viết về nạn đói do những chủ trương tàn bạo của bọn thực dân pháp và phát xít Nhật nên Kim Lân đã cho họ nhìn thấy con phố để thoát khỏi tình cảnh đói nghèo ấy.

III. Kết bài :

– Đánh giá chung về hai rõ ràng

://.youtube/watch?v=YVcVwNY2H00

Reply
5
0
Chia sẻ

4592

Review Sự giống và rất khác nhau giữa mị và thị ?

Bạn vừa tìm hiểu thêm Post Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Review Sự giống và rất khác nhau giữa mị và thị tiên tiến và phát triển nhất

Share Link Down Sự giống và rất khác nhau giữa mị và thị miễn phí

Hero đang tìm một số trong những Chia Sẻ Link Down Sự giống và rất khác nhau giữa mị và thị miễn phí.

Hỏi đáp vướng mắc về Sự giống và rất khác nhau giữa mị và thị

Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Sự giống và rất khác nhau giữa mị và thị vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha
#Sự #giống #và #khác #nhau #giữa #mị #và #thị