Contents
Pro đang tìm kiếm từ khóa Tại sao khi rỉ tai với giôn-xi xiu lại xác lập bức tranh của cụ bơ-men là một siêu phẩm được Cập Nhật vào lúc : 2022-02-14 22:09:00 . Với phương châm chia sẻ Bí kíp về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi đọc Post vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha.
Có thể nói trong truyện ngắn “Chiếc lá ở đầu cuối” của O.Hen-ri, chiếc lá cụ Bơ-men vẽ trên tường là một siêu phẩm. Chiếc lá ấy là thành phầm nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp của một họa sỹ. Nó là một siêu phẩm trước hết chính bới nó sinh động và in như thực. Giống đến mức con mắt họa sỹ của toàn bộ Giôn-xi và Xiu-đi đều không phát hiện ra. Cụ Bơ-men đã vẽ chiếc lá ấy với toàn bộ tài năng, tận tâm của toàn bộ đời mình. Tấm vải vẽ căng ra chờ đón hai mươi năm trong phòng cụ chứng tỏ chiếc lá là tác phẩm duy nhất trong mức chừng thòi gian đằng đẵng ấy. Hơn thế, cụ đã vẽ nó bởi tình yêu thương tha thiết cụ dành riêng cho Giôn-xi, con mèo nhỏ, người họa sỹ trẻ mà cụ coi như người con, đứa cháu nhỏ của tớ. Chiếc lá đã được vẽ bằng tâm hồn, bằng tấm lòng và cả mạng sống của một người nghệ sĩ tận tâm với nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp và cuộc sống. Không những thế, chiếc lá ở đầu cuối đã cứu sống được Giôn-xi, nhờ chiếc lá, cô đã khỏi bệnh. Kiệt tác của cụ Bơ-men đã xác lập sự phụng sự chân thành của nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp đến việc sống tuyệt vời của con người.
Nội dung chính
—————-HẾT BÀI 1——————-
Trên đấy là phần Tại sao nói rằng trong truyện ngắn Chiếc lá ở đầu cuối của O.Hen-ri, chiếc lá cụ Bơ-men vẽ trên tường là một siêu phẩm?. Ngoài ra, em hoàn toàn có thể tìm hiểu thêm nội dung Vào vai Giôn-xi kể lại câu truyện Chiếc lá ở đầu cuối hoặc em hãy Cảm nhận về bài Chiếc lá ở đầu cuối để hiểu hơn về tác phẩm này.
Có thể nói trong truyện ngắn “Chiếc lá ở đầu cuối” của O Hen-ri, chiếc lá cụ Bơ-men vẽ trên tường là một siêu phẩm. Chiếc lá ấy là thành phầm nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp của một họa sỹ. Bởi vì:
Trước hết chiếc lá được coi là một kiệt tác bởi độ chân thực của nó. Chiếc lá màu xanh sẫm, rìa lá đã nhuốm màu vàng úa, ấy vậy mà bằng tất cả tài năng của mình cụ Bơ men đã vẽ nó giống y như thật. Mức độ chân thực và sống động của nó khiến cho cả hai cô họa sĩ là Xiu và Giôn-xi không hề nhận ra đó chỉ là một chiếc lá được vẽ trên trường bằng sự pha chế các loại màu mực hết sức tinh vi của người họa sĩ già, cả một đời vẫn hằng ao ước có thể tạo nên một kiệt tác để lại cho thế hệ sau.
Không chỉ vậy, chiếc lá cuối cùng còn được cho là một kiệt tác bởi nó được vẽ bằng tình yêu thương chân thành cụ Bơ-men dành cho Giôn-xi. Ngày cụ biết Giôn-xi có ý nghĩa điên rồ sẽ chết sau khi chiếc lá cuối cùng rụng xuống, cụ đã đau đớn và buồn rầu biết chừng nào. Tuy chỉ là người hàng xóm, là đồng nghiệp., nhưng bằng tấm lòng bao dung, vị tha, tình yêu thương cụ đã sẵn sàng hi sinh bản thân, trong đêm mưa gió cụ không quản ngại cái lạnh thấu da vẽ nên chiếc lá kiệt tác. Để rồi sau đó cụ phải đánh đổi bằng chính tính mạng của mình. Cái chết của cụ và kiệt tác của cụ để lại hình là hình ảnh đẹp. đẽ, cao thượng của con người có lối sống đẹp., luôn sẵn sàng hi sinh, không màng đến tính mệnh bản thân.
Quan trọng nhất, chiếc là cuối cùng được cho là một kiệt tác khi nó đã đem lại niềm tin, niềm hi vọng sống cho một con người tưởng như đã tuyệt vọng tận cùng. Nhìn thấy chiếc lá cuối cùng vẫn dũng cảm treo bám trên cành cây sau những lượng mưa gió điên cuồng, Giôn-xi mới bất chợt nhận ra mình đã tệ bạc đến như thế nào, “muốn chết là một tội”. Để từ đó đem lại cho cô hi vọng sống, và ngay sau đó cô đã xin Xiu cháo, chút rượu vang. Sức khỏe tinh thần đã được lấy lại nhờ chiếc lá, đó chính là ý nghĩa nhân văn cao cả của nghệ thuật. Nghệ thuật chân chính được tạo ra không chỉ đơn thuần là nghệ thuật vị nghệ thuật mà nó phải là nghệ thuật vị phân sinh, phục vụ cho cuộc sống con người.
Chiếc lá cuối cùng quả thật là một kiệt tác của cụ Bơ-men nói riêng và nhà văn O Hen-ry nói chung.Nó đã giúp. nhà văn truyền tải những thông điệp. ý nghĩa đến bạn đọc về tình yêu thương, sự hi sinh cao cả; về mục đích ra đời của một tác phẩm nghệ thuật chân chính.
Quảng cáo
Xem thêm:
Có thể nói trong truyện ngắn “Chiếc lá ở đầu cuối” của O.Hen-ri, chiếc lá cụ Bơ-men vẽ trên tường là một siêu phẩm. Chiếc lá ấy là thành phầm nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp của một họa sỹ. Nó là một siêu phẩm trước hết chính bới nó sinh động và in như thực. Giống đến mức con mắt họa sỹ của toàn bộ Giôn-xi và Xiu đều không phát hiện ra. Cụ Bơ-men đã vẽ chiếc lá ấy với toàn bộ tài năng, tận tâm của toàn bộ đời mình. Tấm vải vẽ căng ra chờ đón hai mươi năm trong phòng cụ chứng tỏ chiếc lá là tác phẩm duy nhất trong mức chừng thời gian đằng đẵng ấy. Hơn thế, cụ đã vẽ nó bởi tình yêu thương tha thiết cụ dành riêng cho Giôn-xi, người họa sỹ trẻ mà cụ coi như người con, đứa cháu nhỏ của tớ. Chiếc lá đã được vẽ bằng tâm hồn, bằng tấm lòng và cả mạng sống của một người nghệ sĩ tận tâm với nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp và cuộc sống. Không những thế, chiếc lá ở đầu cuối đã cứu sống được Giôn-xi, nhờ chiếc lá, cô đã khỏi bệnh. Kiệt tác của cụ Bơ-men đã xác lập sự phụng sự chân thành của nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp đến việc sống tuyệt vời của con người.
Loigiaihay
Lấy nhan đề “Tình đời trong chiếc lá”. Cảm nhận về bài Chiếc lá ở đầu cuối
Tại sao nói rằng trong truyện ngắn Chiếc lá ở đầu cuối của O.Hen-ri, chiếc lá cụ Bơ-men vẽ trên tường là một siêu phẩm?
Phân tích truyện ngắn Chiếc lá ở đầu cuối của nhà văn O. Hen-ri
Vào vai Giôn-xi kể lại câu truyện Chiếc lá ở đầu cuối của O.Hen-ri
Quảng cáo
Luyện Bài Tập Trắc nghiệm Văn 8 – Xem ngay
Báo lỗi – Góp ý
Đóng vai Giôn-xi kể lại truyện Chiếc lá ở đầu cuối – Mẫu 1Đóng vai Giôn-xi kể lại truyện Chiếc lá ở đầu cuối – Mẫu 2Đóng vai Giôn-xi kể lại truyện Chiếc lá ở đầu cuối – Mẫu 3Đóng vai Giôn-xi kể lại truyện Chiếc lá ở đầu cuối – Mẫu 4Đóng vai Giôn-xi kể lại truyện Chiếc lá ở đầu cuối – Mẫu 5Đóng vai Giôn-xi kể lại truyện Chiếc lá ở đầu cuối – Mẫu 6
I. Mở bài:
Giôn – xi trình làng về phần mình: Tôi là Giôn – xi, nhân vật trong truyện ngắn “chiếc lá cuối” cùng của O Hen – ri, là họa sỹ, sống cùng phòng với những người bạn tên Xiu, lớn tuổi hơn 1 chút và cũng là họa sỹ nghèo. Mùa đông năm ấy, tôi bị sưng phổi nặng. Bệnh tật và nghèo túng khiến tôi trở nên vô vọng không thích sống nữa. Tôi đếm từng chiếc lá còn sót lại trên cây thường xuân, chờ lúc nào chiếc lá ở đầu cuối rụng nốt thì tôi cũng buông xuôi, lìa đời. Tôi được cụ Bơ – men cứu sống nhưng rồi cụ đã qua đời do bệnh viêm phổi. Sau khi khỏi bệnh, tôi mong ước được ra thăm mộ cụ Bơ – men để tạ ơn.
II. Thân bài:
1. Một buổi sáng ngày xuân (tả vài nét) sau khi tôi đã khỏe hẳn nên cùng Xiu ra thăm mộ cụ Bơ – men
Tả vài nét về quang cảnh nơi yên nghỉ của cụ Bơ – men: Men theo con phố đất đỏ là đến một quả đồi cao ráo nơi cụ Bơ – men yên nghỉ, cỏ mọc xanh tốt, trên tấm bia có khắc ghi rất rõ ràng dòng chữ họa sỹ Bơ – men. Xiu và tôi đã đặt bó hoa tươi lên mộ, kính cẩn nghiêng mình, tưởng niệm người quá cố. Không khí lặng im, quang cảnh trang nghiêm tôi nghe rất rõ ràng tiếng gió thì thào trong lá cây.
2. Giôn – xi hồi tưởng niệm lại:
a) Nhớ về tình trạng bệnh tật và nỗi vô vọng
– Đứng trước mộ cụ Bơ – men, tôi nhớ lại những ngày vật lộn với căn bệnh quái ác và nỗi vô vọng nghĩ đến cái chết. Ngày đó do bị bệnh viêm phổi rất nặng, môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường lại nghèo đói, không còn tiền chữa trị nên tôi trở nên vô vọng. Nhìn lá thường xuân cứ rụng dần tôi bỗng nghĩ rằng khi chiếc lá ở đầu cuối kia rụng thì tôi cũng tiếp tục lìa đời mặc dầu Xiu hết lòng săn sóc, động viên, an ủi nhưng tôi không thoát được nỗi vô vọng đó. Thế rồi sau một đêm mưa to gió lớn khi kéo tấm rèm lên, cứ đinh ninh rằng chiếc lá ở đầu cuối đã rụng và mình sẽ chết, nhưng kì lạ là chiếc lá vẫn còn đấy bám trên cuống. Tôi thấy mình nghĩ đến cái chết là có tội, tiếp theo đó là đòi ăn, uống sữa, soi gương, muốn được đi vẽ ở vịnh Na – Phơ. Bác sĩ đến khám thông báo bệnh của tôi đã đỡ nhiều.
– Điều đáng buồn là cụ Bơ – men không hề nữa chính bới chính cụ đã đem tính mạng con người của tớ để giành giật lấy sự sống và cống hiến cho tôi.
b) Nhớ hình ảnh và việc làm của cụ Bơ – men
– Giờ đây nhìn dòng chữ họa sỹ Bơ – men trên tấm bia mộ tôi bỗng nhớ lại hình ảnh của cụ lúc còn sống. Những hình ảnh ấy vẫn còn đấy in rõ trong tâm trí tôi, đó là một họa sỹ già, râu xồm thích uống rượu trông khó tính, dữ dằn chỉ hay chê bai những người dân yếu ớt nhưng tốt bụng, có lòng nhân từ.
– Nhớ nhất là những lời kể của Xiu về việc làm bí mật vẽ chiếc lá ở đầu cuối thay cho chiếc lá đã rụng để cứu tôi thoát khỏi tình trạng vô vọng bởi ý nghĩ vớ vẩn mặc dầu không được tận mắt tận mắt chứng kiến việc làm này mà chỉ được nghe lại qua lời kể của xiu nhưng tôi tưởng tượng ra rất rõ ràng việc làm của cụ Bơ – men trong đêm mưa to gió lớn chiếc lá ấy đã cứu tôi khỏi tay lưỡi hái của tử thần, đối lại cụ Bơ – men bị viêm phổi do nhiễm lạnh và đã qua đời.
3. Suy nghĩ cảm xúc Giôn – xi
– Cụ Bơ – men đang không còn lòng cứu mình, việc làm ấy thật cao cả, cụ đã hi sinh thầm lặng vì người khác đây quả thật là một trong con người dân có trái tim nhân hậu.
– Tôi ân hận và trách mình quá yếu ớt vẩn vơ không riêng gì có làm hại bản thân mình mà còn khiến cụ Bơ – men phải lo ngại đem tính mạng con người để dành giật sự sống và cống hiến cho tôi, giá như tôi không sống như vậy thì giờ đây cụ Bơ – men không ra nông nỗi này.
– Mọi chuyện đã và đang xẩy ra, không làm lại được nữa, tôi thầm mang ơn và tiếc thương cụ biết bao nhiêu
– Suy nghĩ về tác phẩm của cụ: Là siêu phẩm
– Suy nghĩ về cuộc sống của cụ: Là 1 họa sỹ chân chính đầy tài năng, tận tâm rất đáng để cảm phục ngưỡng mộ:
– Lời thầm hứa: Giờ đây cụ không hề nữa, thầm hứa với cụ “cụ Bơ – men ơi! cháu hứa với cụ là không bao giờ yếu ớt phải có nghị lực và quý giá sự sống, học tập, phấn đấu theo tấm gương của cụ”.
III. Kết bài:
1. Mở bài
– Giới thiệu về bản thân:
2. Thân bài
– Khung cảnh ngày đông và tình cảnh vô vọng của tôi
– Tình huống hòn đảo ngược thứ nhất
– Tình huống hòn đảo ngược lần thứ hai
3. Kết bài
1. Mở bài
Nhân vật Giôn – xi trình làng bản thân và câu truyện về chiếc lá ở đầu cuối trong đêm bão tuyết: Thân là một họa sỹ nghèo, đã từng trải qua căn bệnh viêm phổi tưởng như đã lìa đời, nhưng đã có một câu truyện xẩy ra khiến cô có thêm động lực trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường.
2. Thân bài
– Thuật lời câu truyện dưới tầm nhìn của Giôn – xi: sống trong một căn phòng trọ rẻ tiền cùng Siu, hàng xóm là cụ Bơ – men. Cả ba đều là họa sỹ vô danh
– Tôi bị viêm phổi, không chịu ăn uống, không còn niềm tin vào môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường. Tôi nhìn ra khung hiên chạy cửa số và nghĩ rằng khi chiếc lá ở đầu cuối trên cây rơi xuống mình sẽ lìa đời
– Trận bão tuyết khắc nghiệt ập đến. Tôi chắc như đinh những chiếc lá đã rụng hết. Nhưng thật bất thần, vẫn còn đấy một chiếc lá trên thân cây
– Tôi được nghe kể về sự việc hi sinh của cụ Bơ – men, tôi bỗng ngộ ra triết lý môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường và quyết định hành động sống tiếp cuộc sống của tớ.
3. Kết bài
Nhân vật Giôn – xi bày tỏ cảm xúc, tâm ý và giấc mơ.
Bạn vừa tìm hiểu thêm tài liệu Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Clip Tại sao khi rỉ tai với giôn-xi xiu lại xác lập bức tranh của cụ bơ-men là một siêu phẩm tiên tiến và phát triển nhất
You đang tìm một số trong những Chia SẻLink Download Tại sao khi rỉ tai với giôn-xi xiu lại xác lập bức tranh của cụ bơ-men là một siêu phẩm Free.
Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Tại sao khi rỉ tai với giôn-xi xiu lại xác lập bức tranh của cụ bơ-men là một siêu phẩm vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha
#Tại #sao #khi #nói #chuyện #với #giônxi #xiu #lại #khẳng #định #bức #tranh #của #cụ #bơmen #là #một #kiệt #tác
Tra Cứu Mã Số Thuế MST KHƯƠNG VĂN THUẤN Của Ai, Công Ty Doanh Nghiệp…
Các bạn cho mình hỏi với tự nhiên trong ĐT mình gần đây có Sim…
Thủ Thuật về Nhận định về nét trẻ trung trong môi trường tự nhiên vạn…
Thủ Thuật về dooshku là gì - Nghĩa của từ dooshku -Thủ Thuật Mới 2022…
Kinh Nghiệm Hướng dẫn Tìm 4 số hạng liên tục của một cấp số cộng…
Mẹo Hướng dẫn Em hãy cho biết thêm thêm nếu đèn huỳnh quang không còn…