Contents
You đang tìm kiếm từ khóa Nhà thơ ý niệm ra làm sao là một tình bạn đẹp được Update vào lúc : 2022-04-06 12:23:20 . Với phương châm chia sẻ Thủ Thuật Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết Mới Nhất. Nếu sau khi tìm hiểu thêm nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha.
Trang web này tùy từng lệch giá từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm ngưng tính năng chặn quảng cáo cho website này.
Nội dung chính
Những bài văn mẫu hay nhất lớp 7
Văn mẫu lớp 7: Phân tích tình bạn qua bài Bạn đến chơi nhà đất của Nguyễn Khuyến gồm dàn ý rõ ràng kèm theo 5 bài văn mẫu được Download tổng hợp từ bài làm hay nhất của học viên trên toàn nước.
Qua 5 bài văn mẫu phân tích tình bạn của Nguyễn Khuyến trong bài Bạn đến chơi nhà giúp những bạn có thêm nhiều tư liệu tìm hiểu thêm, củng cố kiến thức và kỹ năng và biết phương pháp cảm nhận được cái nhìn tin tưởng, yêu mến những tình bạn chân thực trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường. Bên cạnh đó những bạn tìm hiểu thêm bài văn mẫu Phân tích tình bạn qua bài Bạn đến chơi nhà. Chúc những bạn học tốt.
1. Mở bài
– Giới thiệu về tác giả Nguyễn Khuyến (những nét tiêu biểu vượt trội về cuộc sống, sự nghiệp sáng tác…)
– Giới thiệu về bài thơ “Bạn đến chơi nhà” đã thể hiện rõ ràng tình cảm bạn bè của ông.
2. Thân bài: Phân tích bài thơ để thấy rõ tình cảm bạn bè của ông
a. Cảm xúc khi bạn đến chơi nhà
– Cách trình làng giản dị, thân thiện với đời sống:
+ Đã lâu nay nay: chỉ thời hạn đã lâu lắm rồi
+ Bác tới nhà: chỉ yếu tố bạn đến thăm
– Giọng điệu: vồn vã, chân thành, cởi mở.
– Cách xưng hô: bác – một danh từ chỉ người, được sử dụng như đại từ, thông qua đó thể hiện thái độ niềm nở, thân tình, quý trọng của tác giả riêng với bạn.
– Hai vế câu sóng đôi như một lời reo vui, đón khách, thể hiện sự xúc động ngọt ngào. Qua đó, đã cho toàn bộ chúng ta biết quan hệ thân thiện, thân thiện giữa chủ và khách.
⇒ Câu nhập đề tự nhiên như một lời nói mộc mạc, như một tiếng reo vui, thể hiện sự chân tình, niềm xúc động của tác giả khi bạn đến chơi nhà.
b. Hoàn cảnh của nhà thơ khi bạn đến chơi nhà
– Tác giả đã tạo ra một trường hợp, một tình hình rất đặc biệt quan trọng khi bạn đến chơi nhà:
+ Muốn ra chợ thì chợ xa
+ Muốn sai trẻ thì trẻ đi vắng
+ Muốn bắt cá thì ao sâu
+ Muốn đuổi gà thì vườn rộng, rào thưa
+ Những thực phẩm như thịt, cá, rau đậu của vườn lại chưa ăn được
+ Miếng trầu cũng không còn
⇒ Tình huống được tạo ra có tính bông đùa, có sẵn nhưng hóa ra lại không còn gì, từ này đã cho toàn bộ chúng ta biết tình hình éo le của tác giả. Vật chất không còn, chỉ có sự chân tình tiếp đãi bạn.
– Nghệ thuật;
+ Nhịp thơ 3/4: tạo âm hưởng uyển chuyển, chậm rãi, khoan thai
+ Phép đối ngặt nghèo, lặp cấu trúc cụm từ, sử dụng tính từ, từ phủ định…
⇒ Tạo dựng một trường hợp éo le đó là cách nói vui nhộn, phóng đại về môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường thiếu thốn vật chất của tác giả, thông qua đó thể hiện sự hóm hỉnh, vui nhộn của một nhà nho thanh bạch.
c. Tình bạn thắm thiết của tác giả
– Sử dụng từ nhiều nghĩa “ta”:
+ Ta (1): gia chủ – nhà thơ
+ Ta (2): khách – bạn
– Sử dụng quan hệ từ “với” tiếp nối đuôi nhau hai chữ ta, thông qua đó ta thấy giữa chủ và khách dường như không hề khoảng chừng cách, tuy hai mà một, gắn bó, hòa hợp, vui vẻ, trọn vẹn.
⇒ Câu thơ đã đúc rút lại giá trị của toàn bài thơ, thể hiện tình cảm thâm thúy của nhà thơ riêng với bạn, xác lập một tình bạn đậm đà thắm thiết, trọn vẹn mà trong sáng, vượt qua mọi thử thách tầm thường.
3. Kết bài
– Khái quát giá trị nội dung và nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp của bài thơ:
+ Nội dung: ca tụng tình bạn chân thành, thắm thiết, mộc mạc của tác giả
+ Nghệ thuật: thể thơ thất ngôn bát cú, giọng thơ chất phác, hồn nhiên, tạo trường hợp thú vị, bất thần, sự phối hợp thuần thục giữa ngôn từ bác học và ngôn từ đời thường…
– Cảm nhận về bài thơ và liên hệ với tình bạn của tớ mình.
Viết về bạn là một đề tài thường gặp của những thi nhân xưa. Có lẽ thâm thúy hơn hết là tình bạn của Nguyễn Khuyến dành riêng cho Dương Khuê khi ông qua đời. Và đặc biệt quan trọng hơn trong bài Bạn đến chơi nhà tình cảm ấy lại được biểu lộ thật thân thiết và đáng kính trọng biết bao. Đồng thời Nguyễn Khuyến cùng bày tỏ một quan điểm về quan hệ giữa vật chất và tình cảm:
Đã lâu nay nay, bác tới nhà
Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa
Ao sâu nước cả, khôn chài cá
Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà
Cải chửa ra cây, cà mới nụ
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa
Đầu trò tiếp khách, trầu không còn
Bác đến chơi đây, ta với ta.
Bạn hiền khi hội ngộ nhau thì ai mà chẳng vui. Ở đây Nguyễn Khuyến cũng vui mừng xiết bao khi lâu ngày hội ngộ bạn cũ. Lời chào tự nhiên thân thiện bỗng trở thành câu thơ:
Đã lâu nay nay, bác tới nhà
Cách xưng hô bác, tôi tự nhiên thân thiện trong nụ cười mừng khi được bạn hiền đến tận nhà thăm. Phải thân thiết lắm mới đến nhà, có lẽ rằng chỉ bằng một câu thơ – lời chào thế hiện được hết nụ cười đón bạn của tác giả ra làm sao? Sau lời nghênh đón bạn, câu thơ chuyển giọng lúng túng hơn khi tiếp bạn:
Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa
Cách nói hóm hỉnh đã cho toàn bộ chúng ta biết trong trường hợp ấy tất yếu phải tiếp bạn theo phong cách “cây nhà lá vườn” của tớ. Ta thấy rằng Nguyễn Khuyến đã cường điệu hoá tình hình trở ngại vất vả thiếu thôn của tớ đến nỗi chẳng có cái gì để tiếp bạn:
Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa
Ao sâu nước cả, khôn chài cá
Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà
Cải chửa ra cây, cà mới nụ
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa
Ta hiểu vì sao sau lời chào hỏi bạn, tác giả nhắc tới chợ, chợ là thể hiện sự khá đầy đủ những món ngon để tiếp bạn. Tiếc thay chợ thì xa mà người nhà thì đi vắng cả. Trong không khí nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp này toàn bộ chúng ta thấy chỉ có tác giả và bạn mình (hai người) và trường hợp.
Đầu trò tiếp khách, trầu không còn
Đến cả miếng trầu cũng không còn, thật là nghèo quá, miếng trầu là đầu câu truyện cá, gà, bầu, mướp… những thứ tiếp bạn đều không còn. Nhưng chính cái không còn đó tác giả muốn nói lên một chiếc có thiêng liêng cao quý – tình bạn chân thành thắm thiết. Câu kết là một sự “bùng nổ” về ý và tình. Tiếp bạn chẳng nên phải có mâm cao cỗ đầy, cao lương mỹ vị, cơm gà cá mỡ, mà chỉ việc có một tấm lòng, một tình bạn chân thành thắm thiết.
Bác đến chơi đây, ta với ta
Lần thứ hai chữ bác lại xuất hiện trong bài thơ thể hiện sự trìu mến kính trọng. Bác đang không quản tuổi già sức yếu, đường xá xa xôi, đến thăm hỏi động viên thì còn gì quý bằng. Tình bạn là trên hết, không một thứ vật chất nào hoàn toàn có thể thay thế được tình bạn tri âm tri kỷ. Mọi thứ vật chất đều “không còn” nhưng lại “có” tình bằng hữu thâm giao. Chữ ta là đại từ nhân xưng, trong bài thơ này là bác, là tôi, là hai toàn bộ chúng ta, không còn gì ngăn cách nữa. Tuy hai người nhưng tâm ý, tình cảm, lý tưởng sống của tớ hoàn toàn giống nhau. Họ coi thường vật chất, trọng tình cảm, họ thăm nhau đến với nhau là nhờ vào tình cảm, niềm gắn bó keo sơn thắm thiết. Tình bạn của tớ là thứ quý nhất không còn gì sánh được. Ta còn nhớ rằng có lần khóc bạn Nguyễn Khuyến đã viết:
Rượu ngon không còn bạn hiền
Không mua không phải không tiền không mua
Câu thơ nghĩ, đắn đo muốn viết
Viết đưa ai, ai biết mà đưa?
Giường kia, treo những hững hờ
Đàn kia, gảy cũng ngẩn ngơ tiếng đàn
Có thể trong bài thơ: này đó đó là cuộc trò chuyện thăm hỏi động viên của Nguyễn Khuyến với Dương Khuê. Tình bạn của Nguyễn Khuyến và Dương Khuê gắn bó keo sơn. Trong đoạn thơ trên ta thấy rằng khi uống rượu khi làm thơ… Họ đều phải có nhau. Không chỉ có bài thơ Khóc Dương Khuê.
Một số vần thơ khác của Nguyễn Khuyến cũng thể hiện tình bạn chân thành, đậm đà:
Từ trước bảng vàng nhà sẵn có
Chẳng qua trong bác với ngoài tôi
(Gửi bác Châu Cầu)
Đến thăm bác, bác đang đau ốm
Vừa thấy tôi bác nhổm dậy nga
Bác bệnh tật, tôi yếu gầy
Giao du rồi biết sau này ra sao
(Gửi thăm quan Thượng Thư họ Dương)
Bài thơ này viết theo thể thất ngôn bát cú Đường luật, niêm, luật bằng trắc, đối chặt chế, hợp cách. Ngôn ngữ thuần nôm nghe thanh thoát nhẹ nhàng tự nhiên. Ta có cảm hứng như Nguyễn Khuyến xuất khẩu thành thơ. Bài thơ nôm khó quên này đã cho toàn bộ chúng ta biết một hồn thơ đẹp, một tình bằng hữu thâm giao. Tình bạn của Nguyễn Khuyến thanh bạch, đẹp tươi trái chiều hẳn với nhân tình thế thái “Còn bạc còn tiền còn đệ tử – Hết cơm hết rượu hết ông tôi” mà Nguyễn Bỉnh Khiêm đã kịch liệt lên án. Hai nhà thơ Nguyễn Bỉnh Khiêm và Nguyễn Khuyến sống cách nhau mấy trăm năm mà có chung một tâm hồn lớn: nhân hậu, thủy chung, thanh bạch. Tấm lòng ấy thật xứng danh là tấm gương để mọi thời đại nêu gương.
Nguyễn Khuyến viết về tình bạn, những bài thơ lúc thâm trầm, lúc hóm hỉnh nhưng đều trang nhã, chân thành và thầm kín. Trong số đó, bài Bạn đến chơi nhà hoàn toàn có thể xem là một sáng tác tiêu biểu vượt trội, ơ đây bằng phương pháp nói đùa khôn khéo, hóm hỉnh về sự việc không còn thức ăn gì để đãi bạn, nhà thơ đã kín kẽ nói lên một ý nghĩ thật sâu xa: Tình bạn còn đáng quý hơn toàn bộ mọi thứ trên đời.
Nguyễn Khuyến cáo quan về quê vui thú ruộng vườn, xa lánh chốn quan trường “dơ bẩn”. Bởi thế thời gian hiện nay có người bạn nào đến thăm thì mới là người bạn tâm giao, đáng trân trọng. Càng đáng trân trọng hơn khi người bạn ấy xa cách lâu ngày không gặp. Tấm tình ấy toát lên từ cách xưng hô thân thiện: “bác” – “tôi” như những ông lão nông dân mộc mạc. Nó cũng còn thể hiện trong tài nói đùa hiếm có của nhà thơ.
Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa.
Mở đầu, Nguyễn Khuyến nêu ra tình hình éo le riêng với đôi bạn. Trẻ không còn nhà, chợ lại xa, tiếp đãi bạn thế nào đây? Câu thơ thời gian hiện nay vẫn được cảm nhận như một lời thanh minh với bạn rằng: Bác đến bất thần quá, quý hóa quá, muốn tiếp đãi đồ ngon thức lạ, nhưng tiếc là không được. Nói như vậy bạn nào lại không vui vẻ đồng ý. Nguyễn Khuyến lại tiếp tục:
Ao sâu nước cả, khôn chài cá,
Vươn rộng rào thưa, khó đuổi gà.
Không có người đi chợ thì ta tiếp khách quý đến chơi nhà bằng cá ao, gà nhà. Không lạ, không sang nhưng cũng tiếp tục thịnh soạn lắm chứ! Ay nhưng… “trẻ thời đi vắng” mà ao sâu, mà vườn rộng, hai ông già làm gì được. Bây giờ người đọc khởi đầu ngờ ngợ cái lí do lúc đầu mà nhà thơ nêu ra là để gài sẵn, làm cái cớ chắc như đinh cho những câu “lí giải” hóm hỉnh tiếp theo. Nếu như vậy thì cụ tài quá còn gì, ai mà bắt bẻ được và ông bạn thân chắc cũng cười xòa. Tuy nhiên, câu truyện trêu đùa chưa tạm ngưng: Cải chửa ra cây, cà mới nụ,
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.
Thôi thì cá thịt không đã có được, ta tiếp nhau bằng cây nhà lá vườn, cũng thi vị lắm chứ! Nào cải, nào cà, nào bầu, nào mướp, mấy thức ấy đem ra xào xáo thì cũng ngon tuyệt còn gì. ấy nhưng… lại “nhưng”, toàn bộ đều đang “ngấp nghé”, vẫn đang còn non lắm chưa ăn được. Tài dùng từ giúp Nguyễn Khuyến làm cho câu nói đùa thật đậm đà, uyển chuyển. Rau quả chưa ăn được mà ông dùng đến bốn hình ảnh, bốn cách nói rất khác nhau: cải thì chửa ra cây, cà thì mới nụ, bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa. Tới đây không riêng gì có cười xòa, chắc như đinh bạn thơ – hẳn thế – vì bạn của cụ Tam Nguyên mà – sẽ khâm phục, gật gù tâm đắc lắm trước những vần thơ hóm hỉnh đến thế! Thế rồi đùng một cái cụ lại nhận:
Đầu trò tiếp khách, trầu không còn,
Không có cả miếng trầu tiếp khách thì thật là rất khó tin. Nhưng nghĩ lại cụ đã nói từ trên đầu rồi mà: “Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa”, nhỡ đâu trầu cau mới hết, sai ai đi mua được! Thế là dùng cái việc thiếu cả miếng trầu để chấm hết chuỗi cười, tài thơ của cụ đã càng làm cho chuỗi cười thêm duyên.
Nhưng Nguyễn Khuyến không riêng gì có đùa vui, ẩn sau những câu dí dỏm ấy là để nói một triết lí sâu xa về tình bạn.
Bác đến chơi đây, ta với ta!
Có thể nói, bằng những câu nói hóm hỉnh trên, nhà thơ đã tước dần những lễ nghi khách sáo trong tình bạn, để rồi nổi lên là một tình bạn trong sáng, chân tình vô cùng. Trong “ta với ta”, chữ “ta” thứ nhất như đế chỉ nhà thơ và ông bạn, mang tính chất chất thành viên. Còn chữ “ta” thứ hai lại in như một tập thể. Tất cả đã hòa tan làm một. Đó là những tri kỉ, những nhà nho chí khí thanh cao. Họ gặp nhau ở cái chí giữ mình luôn trong sáng giữa đời ô trọc; cũng đồng thời gắn bó bởi nỗi buồn nhân thế, thời thế.
Bài thơ là một tiếng nói rất là thú vị về tình bạn, thú vị ở nội dung ý nghĩa thâm thúy, được biểu lộ bằng một tài nghệ hiếm có, tạo ra một nụ cười chỉ Nguyễn Khuyến mới có, nụ cười hóm hỉnh mà vô cùng thâm thúy. Bài thơ còn tương hỗ toàn bộ chúng ta có thêm cái nhìn tin tưởng, yêu mến những tình bạn chân thực trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường.
Đọc thơ Nguyễn Khuyến ta chẳng thấy mấy bài vui bởi tâm trạng ông mang nặng nỗi buồn trước cảnh giang sơn thương đau, trước thói đời lắm nỗi éo le. Nỗi buồn ấy càng sâu càng đậm từ khi ông cáo quan về ở ẩn. Nhưng ta thấy nụ cười bất chợt khi đọc Bạn đến chơi nhà. Ẩn chứa trong bài thơ là một tình bằng hữu tâm giao cao quý vượt lên mọi nghi thức đời thường. Cái nghèo vật chất không lấn át được tình cảm ấm áp chân thành.
Đã lâu nay nay, bác tới nhà
…..
Đầu trò tiếp khách, trầu không còn
Bác đến chơi đây, ta với ta.
Bài thơ viết theo thể thất ngôn bát cú Đường luật nhưng sự tăng trưởng của ý thơ khá bất thần không theo cấu trúc (đề, thực, luận, kết) thường thấy ở thơ Đường. Có lẽ này cũng là một điều rất đặc biệt quan trọng như chính tình bạn của tớ.
Đã lâu nay nay, bác tới nhà
Câu thơ mở đề giản dị, tự nhiên như lời chào hỏi thân tình của hai người bạn thân lâu lắm mới gặp nhau. Tuổi già thường cảm thấy đơn độc nên người ta khao khát có bạn để chuyện trò, giãi bày tâm sự. Vì vậy khi có bạn đến thăm thì quá đỗi vui mừng. Cách xưng hô thân thiện bằng bác, cách gọi thân thiện dân dã gợi sự nể trọng cũng như thân tình thể hiện sự gắn bó trọng tình giữa chủ và khách. Câu thơ in như lời chào quen thuộc hằng ngày: đã lâu rồi nay có dịp bác đến chơi nhà, thật là vui quá. Tôi, bác chẳng xa lạ gì thôi thì mong bác thông cảm cho! Ngày còn ở chốn quan trường việc có bạn tới thăm là lẽ thường nhưng giờ ông đã từ quan, có bạn đến tận nhà thăm thì hẳn phải là thân thiết lắm bởi thói đời: giàu thời tìm tới, khó thời lui. Vui sướng, xúc động nhà thơ đã lấy sự sung túc, giàu sang của tình bạn thay vào cái túng thiếu về vật chất để tiếp bạn.
Thông thường theo phép tắc xã giao khi bạn đến nhà dù là thân hay sơ thì trước hết trầu nước sau là cơm rượu đãi bạn. Nhưng sau lời chào bạn Nguyễn Khuyến nhắc tới một loạt những trở ngại vất vả của mái ấm gia đình:
Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa
Ao sâu nước cả, khôn chài cá
Vườn rộng rào thưa, khó đuổi gà
Cải chửa ra hoa, cà mới nụ
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa
Nhà thơ như đang phân trần với bạn về sự việc tiếp đãi chưa chu đáo của tớ.
Phần thực, luận tính khối mạng lưới hệ thống của ngôn từ thơ rất ngặt nghèo, nhất quán ở một cách nói. Có toàn bộ mà cũng chẳng có gì để đãi bạn thân. Có ao và có cá, có vườn và gà, có cà và cải, có mướp và bầu, nhưng… Bức tranh vườn hiện lên sống động vui tươi. Một nếp sống thôn dã chất phác, cần mẫn, bình dị đáng yêu và dễ thương. Một cuộc sống thanh bạch ấm áp cây đời và tình người. Ta cảm thấy Nguyễn Khuyến đang dắt tay bạn mình ra thăm vườn cây, ao cá và hơn thế mong bạn cảm thông với môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của tớ chăng?
Các từ (sau, cả, rộng, thưa), những trạng từ chỉ tình trạng (khôn, khó), những trạng từ chỉ sự tiếp nối của hành vi (chửa, mới, vừa, đương) hô ứng tương hỗ lẫn nhau một cách thần tình, khôn khéo, dung dị và tự nhiên mà thân thiện đáng yêu và dễ thương. Không tạm ngưng ở đó, nhà thơ viết tiếp:
Đầu trò tiếp khách, trầu không còn
Phải chăng cái nghèo của cụ Tam Nguyên Yên Đổ lại đến mức ấy ư? Nhà thơ cường hóa cái nghèo của tớ. Một ông quan to triều Nguyễn về ở ẩn, với một cơ ngơi chín sào tư thổ là nơi ở thì không thể “miếng trầu” cũng không còn. Rõ ràng đấy là lời bông đùa hóm hỉnh với bạn. Đồng thời để bày tỏ một môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường thanh bạch, một tâm hồn thanh cao của một nhà nho khước từ lương bổng của giặc Pháp, lui về sống cuộc sống bình dị giữa xóm làng quê nhà.
Những vật chất thông thường nhất mang ra tiếp bạn đều không còn, mà thay vào đó là tình cảm chân thành tha thiết. Tình bạn của tớ được vun đắp, dựng xây trên cơ sở của tình cảm, lòng yêu thương kính trọng. Vật chất là quan trọng nhưng không phải là toàn bộ. Thật xúc động khi đọc những dòng thơ thể hiện tình cảm của Nguyễn Khuyến với bạn:
Bác Dương thôi đã thôi rồi
Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta
Nhớ từ thuở đăng khoa ngày trước
Bác với tôi hôm sớm cùng nhau…
(Khóc Dương Khuê – Nguyễn Khuyến)
Tình cảm của Nguyễn Khuyến và Dương Khuê thật cảm động, họ tri kỉ tri âm với nhau cũng xuất phát từ đó. Đúng vậy, trong bài thơ này những nghi thức xã giao vật chất dần bị bóc để lộ ra hạt ngọc lung linh – ấy là tâm hồn, tình cảm cao quý của tớ.
Bác đến chơi đây ta với ta
Câu kết là yếu tố “bùng nổ” ý và tình. Tiếp bạn chẳng nên phải có mâm cao cỗ đầy, sơn hào hải vị mà chỉ việc có một tấm lòng.
Lần thứ hai chữ bác xuất hiện, bác không quản ngại đường xá xa xôi đến thăm bạn thì thật đáng quý. Tình bạn là trên hết, không gì mua được. Mong tiếp bạn bằng những thứ thật sang, thật bất thần nhưng rồi chỉ có ta với ta. Họ hiểu nhau, họ tuy hai nhưng là một, cái đồng điệu ấy đó đó là yếu tố xem thường vật chất, trọng tình cảm, trọng tình bằng hữu.
Tôi và bác chỉ việc gặp nhau để trò chuyện tâm sự là đã đủ. Tình cảm của tớ thể hiện một cách trọn vẹn, tràn trề và lắng đọng.
Ta với ta trong bài thơ Qua Đèo Ngang của Bà Huyện Thanh Quan là yếu tố phát hiện trái chiều với chính mình, chính tâm trạng đơn độc u hoài của nữ sĩ. Còn ta với ta trong bài thơ này là yếu tố phát hiện của hai tâm hồn, hai con người.
Có một số trong những bài thơ của Nguyễn Khuyến viết về bạn khi đọc ta mới thấy hết được ý vị của nó:
Từ trước bảng vàng nhà có sẵn
Chẳng qua trong bác với ngoài tôi
(Gửi bác Châu cầu)
Bài thơ Bạn đến chơi nhà là bài thơ hay viết về tình bạn, một tình bạn thắm thiết keo sơn. Một tâm hồn thanh bạch cao quý của hai con người hoà làm một, một cách sống thanh cao trọng tình trọng nghĩa. Tình bạn của tớ thật cảm động chứ không như Nguyễn Bỉnh Khiêm đã từng lên án còn bạc, còn tiền, còn đệ tử – Hết cơm, hết rượu, hết ông tôi. Tình bạn cao quý ấy còn chói ngời mãi, là điển hình cho tình bằng hữu xưa nay.
Khép lại bài thơ, ai cũng xúc động trước tình bạn cao quý của tớ. Lời thơ dung dị, ý thơ chất chứa bao tình cảm thân thương trìu mến, tạo ra nét rực rỡ của bài thơ.
Nguyễn Khuyến cáo quan về quê vui thú ruộng vườn, xa lánh chốn quan trường “dơ bẩn”. Bởi thế thời gian hiện nay có người bạn nào đến thăm thì mới là người bạn tâm giao, đáng trân trọng. Càng đáng trân trọng hơn khi người bạn ấy xa cách lâu ngày không gặp. Tấm tình ấy toát lên từ cách xưng hô thân thiện: “bác” – “tôi” như những ông lão nông dân mộc mạc. Nó cũng còn thể hiện trong tài nói đùa hiếm có của nhà thơ.
Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa.
Mở đầu, Nguyễn Khuyến nêu ra tình hình éo le riêng với đôi bạn. Trẻ không còn nhà, chợ lại xa, tiếp đãi bạn thế nào đây? Câu thơ thời gian hiện nay vẫn được cảm nhận như một lời thanh minh với bạn rằng: Bác đến bất thần quá, quý hóa quá, muôn tiếp đãi đồ ngon thức lạ, nhưng tiếc là không được. Nói như vậy bạn nào lại không vui vẻ đồng ý. Nguyễn Khuyến lại tiếp tục:
Ao sâu nước cả, khôn chài cá,
Vươn rộng rào thưa, khó đuổi gà.
Không có người đi chợ thì ta tiếp khách quý đến chơi nhà bằng cá ao, gà nhà. Không lạ, không sang nhưng cũng tiếp tục thịnh soạn lắm chứ! Ay nhưng… “trẻ thời đi vắng” mà ao sầu, mà vườn rộng, hai ông già làm gì được. Bây giờ người đọc khởi đầu ngờ ngợ cái lí do lúc đầu mà nhà thơ nêu ra là để gài sẵn, làm cái cớ chắc như đinh cho những câu “lí giải” hóm hỉnh tiếp theo. Nếu như vậy thì cụ tài quá còn gì, ai mà bắt bẻ được và ông bạn thân chắc cũng cười xòa. Tuy nhiên, câu truyện trêu đùa chưa tạm ngưng: Cải chửa ra cây, cà mới nụ,
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.
Thôi thì cá thịt không đã có được, ta tiếp nhau bằng cây nhà lá vườn, cũng thi vị lắm chứ! Nào cải, nào cà, nào bầu, nào mướp, mấy thức ấy đem ra xào xáo thì cũng ngon tuyệt còn gì. ấy nhưng… lại “nhưng”, toàn bộ đều đang “ngấp nghé”, vẫn đang còn non lắm chưa ăn được. Tài dùng từ giúp Nguyễn Khuyến làm cho câu nói đùa thật đậm đà, uyển chuyển. Rau quả chưa ăn được mà ông dùng đến bốn hình ảnh, bốn cách nói rất khác nhau: cải thì chửa ra cây, cà thì mới nụ, bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa. Tới đây không riêng gì có cười xòa, chắc như đinh bạn thơ – hẳn thế – vì bạn của cụ Tam Nguyên mà – sẽ khâm phục, gật gù tâm đắc lắm trước những vần thơ hóm hỉnh đến thế! Thế rồi đùng một cái cụ lại nhận:
Đầu trò tiếp khách, trầu không còn,
Không có cả miếng trầu tiếp khách thì thật là rất khó tin. Nhưng nghĩ lại cụ đã nói từ trên đầu rồi mà: “Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa”, nhỡ đâu trầu cau mới hết, sai ai đi mua được! Thế là dùng cái việc thiếu cả miếng trầu để chấm hết chuỗi cười, tài thơ của cụ đã càng làm cho chuỗi cười thêm duyên.
Nhưng Nguyễn Khuyến không riêng gì có đùa vui, ẩn sau những câu dí dỏm ấy là để nói một triết lí sâu xa về tình bạn.
Bác đến chơi đây, ta với ta!
Có thể nói, bằng những câu nói hóm hỉnh trên, nhà thơ đã tước dần những lễ nghi khách sáo trong tình bạn, để rồi nổi lên là một tình bạn trong sáng, chân tình vô cùng. Trong “ta với ta”, chữ “ta” thứ nhất như đế chỉ nhà thơ và ông bạn, mang tính chất chất thành viên. Còn chữ “ta” thứ hai lại in như một tập thể. Tất cả đã hòa tan làm một. Đó là những tri kỉ, những nhà nho chí khí thanh cao. Họ gặp nhau ở cái chí giữ mình luôn trong sáng giữa đời ô trọc; cũng đồng thời gắn bó bởi nỗi buồn nhân thế, thời thế.
Bài thơ là một tiếng nói rất là thú vị về tình bạn, thú vị ở nội dung ý nghĩa thâm thúy, được biểu lộ bằng một tài nghệ hiếm có, tạo ra một nụ cười chỉ Nguyễn Khuyến mới có, nụ cười hóm hỉnh mà vô cùng thâm thúy. Bài thơ còn tương hỗ toàn bộ chúng ta có thêm cái nhìn tin tưởng, yêu mến những tình bạn chân thực trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường.
Yêu nhất là tình cảm của mẹ, mạnh mẽ và tự tin là tình cảm của cha, thân thiết là tình cảm anh em và thiêng liêng, bền chặt, lâu dài nhất vẫn là tình bạn. Trong bài thơ “Bạn đến chơi nhà” của Nguyễn Khuyến đã thể hiện khá rõ ràng về điều này.
Nguyễn Khuyến sinh vào năm 1835, mất năm 1909, lúc còn nhỏ tên Thắng, quê ở thôn Vị Hạ, làng Và, xã Yên Đổ, nay thuộc Trung Lương, Bình Lục, Hà Nam, thuở nhỏ nhà nghèo, thông minh, học giỏi, sau đi thi đỗ đầu cả ba kì thi: Hương, Hội, Đình, do đó mang tên là Tam Nguyên Yên Đổ. Ông làm quan khoảng chừng mười năm, nhưng đến khi thực dân Pháp xâm chiếm xong Bắc bộ, ông cáo quan về quê ở ẩn.
Bài thơ này là bài thơ thành công xuất sắc, tiêu biểu vượt trội nhất của ông, và cũng là bài thơ nổi trội, đại điện cho thơ Nôm Đường luật Việt Nam nói chung.
Bài thơ này ông viết là một kỉ niệm của ông ở tuổi mà xưa nay hiếm. Nó bày bày tỏ về cảm xúc của ông và một người bạn quen nhau chốn quan trường, nay hội ngộ nơi thôn quê thanh thản – nơi chôn rau cắt rốn của ông. Từng câu từ trong bài mượt mà mà thanh cao, tình cảm thắm thiết, gắn bó, mặn mà, đầy chất nhân văn. Nó thể hiện một con người chất phác, sống bằng tình cảm nơi ông. Câu thơ mở đầu như một tiếng reo vui, nó là khởi xướng cho toàn bộ trường hợp, cảm xúc trong bài. Gặp lại một người bạn cũ thật khôn xiết biết bao, nhất là lúc lại gặp nhau nơi chân quê. Tình nghĩa đó thật quý báu. Tuy sau bao vinh hoa chốn kinh thành nhưng vẫn nhớ về nhau, vẫn tìm thăm trò chuyện. Tuy mặn mà những tình cảm nồng hậu nhưng trong bài vẫn vẫn đang còn những tình tiết vui vẻ. Hôm nay bác tới chơi nhà thật quý và hơn thế nữa là sau bao năm xa cách, nhưng ngặt nỗi tình hình Đk và đó là một trường hợp khó xử riêng với tác giả: trẻ thì đi vắng, chợ thị xa, ao sâu khó chài cá … một loạt trường hợp được liệt kê. Thật trớ trêu và cũng đầy vui nhộn. Lời thơ tự nhiên, vui vẻ, trong sáng tạo ra thanh điệu linh động, toát lên được sự hiếu khách của gia chủ trước một vị khách quý đến chơi nhà. Tuy toàn bộ đều thiếu vắng, ngay đến hơn cả cái tối thiểu để tiếp khách như miếng trầu cũng không còn thì câu ở đầu cuối lại là yếu tố bất thần, đầy lý thú và cũng chất chứa những cảm xúc dạt dào, khó tả. Tình bạn ấy vượt lên trên cả những lễ nghi tầm thường. Ba từ: “ta với ta” là tâm điểm, trọng tâm của bài. Âm điệu bỗng dưng thay đổi, thân thiện, ngọt ngào. Nó rất khác với ba từ “ ta với ta” trong bài Qua đèo ngang của Bà Huyện Thanh Quan. Trong bài Qua đèo ngang thì 3 từ đó là nỗi trống vắng, hiu quạnh nơi đất khách, quê người, còn ba từ này trong bài bạn đến chơi nhà là nồng thắm tình cảm bạn bè chân thành, thanh tao, trong sáng. Nói cho cùng thì nhà thơ đã rất khôn khéo lột tả sự nhiệt tình, nóng hổi, mến khác trước kia tình hình bất thần, thiếu thốn, nghèo khổ của tác giả. Và đằng sau những câu từ dân dã kia là hai tình cảm chân chất, nhỏ nhẹ mà hóm hỉnh đang khuynh hướng về nhau. Tình cảm đó đó là yếu tố mà tác giả mong đợi, khao khát nhất, và chỉ mình nó cũng là đủ để sưởi ấm một buổi trò chuyện, gặp mặt.
Nói chung bài thơ này được tạo ra trên một hình ảnh không còn gì về vật chất, tất yếu không phải là thiếu thốn mà là chưa đủ độ, để rồi đúc rút một câu rằng:”Bác đến chơi đây, ta với ta” thật đậm đà, thâm thúy. Bài thơ này sẽ không còn riêng gì có là một lời bày tỏ chân tình của tác giả mà còn là một một triết lý, một bài học kinh nghiệm tay nghề, một định khuynh hướng về sự việc chuẩn mực rằng: tình bạn cao hơn mọi của cải, vật chất.
://.youtube/watch?v=MSL7rs8uSOI
Bạn vừa đọc tài liệu Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Review Nhà thơ ý niệm ra làm sao là một tình bạn đẹp tiên tiến và phát triển nhất
Người Hùng đang tìm một số trong những Chia Sẻ Link Cập nhật Nhà thơ ý niệm ra làm sao là một tình bạn đẹp miễn phí.
Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Nhà thơ ý niệm ra làm sao là một tình bạn đẹp vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha
#Nhà #thơ #quan #niệm #như #thế #nào #là #một #tình #bạn #đẹp
Tra Cứu Mã Số Thuế MST KHƯƠNG VĂN THUẤN Của Ai, Công Ty Doanh Nghiệp…
Các bạn cho mình hỏi với tự nhiên trong ĐT mình gần đây có Sim…
Thủ Thuật về Nhận định về nét trẻ trung trong môi trường tự nhiên vạn…
Thủ Thuật về dooshku là gì - Nghĩa của từ dooshku -Thủ Thuật Mới 2022…
Kinh Nghiệm Hướng dẫn Tìm 4 số hạng liên tục của một cấp số cộng…
Mẹo Hướng dẫn Em hãy cho biết thêm thêm nếu đèn huỳnh quang không còn…