Contents
Bạn đang tìm kiếm từ khóa Nếu giá trị nhân đạo của Chuyện người con gái Nam Xương được Update vào lúc : 2022-04-09 08:16:20 . Với phương châm chia sẻ Bí quyết về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi Read Post vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha.
Văn mẫu lớp 9: Chứng minh giá trị nhân đạo cao cả của Chuyện người con gái Nam Xương dưới đây được VnDoc tổng hợp và sưu tầm gồm những bài văn mẫu lớp 9 hay cho những em học viên tìm hiểu thêm, củng cố kỹ năng thiết yếu cho bài kiểm tra môn Ngữ văn 9 sắp tới đây đây của tớ. Mời những em học viên cùng tìm hiểu thêm.
Nội dung chính
Tinh thần nhân đạo đang trở thành linh hồn của nhiều tác phẩm văn học. Nội dung ấy được thể hiện dưới nhiều sắc tố, hình thức. Trong văn học trung đại, một trong những biểu lộ của tinh thần nhân đạo là tấm lòng nhân ái riêng với số phận mong manh, nhiều xấu số của người phụ nữ. Qua tác phẩm “Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ, nội dung này được thể hiện qua tấm lòng trân trọng của tác giả riêng với những vẻ đẹp dung dị, cao cả của người phụ nữ cũng như đồng cảm với những xấu số mà cuộc sống họ phải hứng chịu.
Người phụ nữ Việt Nam muôn đời nay được ngợi ca bởi vẻ đẹp dịu dàng êm ả, kín kẽ và tâm hồn đôn hậu bao dung. Người phụ nữ hiện lên trong “Chuyện người con gái Nam Xương” cũng vậy. Đó là nàng Vũ Nương đẹp nết đẹp người và đầy tự trọng.
Nàng có một “tư dung tốt đẹp” nức tiếng xa gần. Chẳng vậy mà Trương Sinh – một người “con nhà hào phú” phải xin mẹ trăm lạng vàng rước nàng về làm vợ. Chẳng những vậy, nàng còn là một người phụ nữ hiền hậu nết na, người vợ hiền, dâu thảo, người mẹ thương con.
Trong quan hệ vợ chồng hằng ngày, biết chồng “có tính đa nghi, riêng với vợ phòng ngừa quá sức.” Vũ Nương đã “giữ gìn khuôn phép, không lần nào vợ chồng phải đến nỗi bất hoà”. Hai vợ chồng chia tay, Vũ Nương một lòng nghĩ đến việc an nguy của chồng “Chàng đi chuyến này, thiếp chẳng dám mong đeo được ấn phong hầu, mặc áo gấm trở về quê cũ, chỉ xin ngày về mang theo được hai chữ bình yên, thế là đủ rồi. […] Nhìn trăng soi thành cũ, lại sửa soạn áo rét, gửi người ải xa, trông liễu rủ bãi hoang, lại thổn thức tâm tình, thương người đất thú! Dù có thư tín nghìn hàng, cũng sợ không còn cánh hồng bay bổng”. Như vậy là nàng không hề nghĩ đến vinh hoa phú quý, chỉ nghĩ đến chân thành với tình vợ chồng keo sơn. Xa chồng, Vũ Nương thuỷ chung, tấm lòng luôn tha thiết khuynh hướng về chồng: “Ngày qua tháng lại, thoắt đã nửa năm, mọi khi thấy bướm lượn đầy vườn, mây che kín núi, thì nỗi buồn góc bể chân trời không thể nào ngăn được”.
Trương Sinh trở về, nghi cho Vũ Nương một chiếc oan thảm khốc; dùng những lời lẽ tàn nhẫn mà nhiếc móc nàng. Nhưng trong cả những lúc đó, Vũ Nương vẫn nói năng đúng mực, tha thiết bày tỏ nỗi niềm và ước mong về môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường mái ấm gia đình niềm sung sướng.
Trong quan hệ với mẹ chồng, nàng hết lòng chăm sóc mẹ chồng lúc ốm đau: “Nàng rất là thuốc thang lễ bái thần phật và lấy lời ngọt ngào khôn khéo khuyên lơn”. Khi mẹ chồng mất, nặng thương yêu, lo ngại chu toàn: “Nàng hết lời thương xót, phàm việc ma chay tế lễ, lo liệu như riêng với cha mẹ đẻ mình”. Tấm lòng nàng dành riêng cho mẹ chồng khiến bà cảm động để khi mất, những lời ở đầu cuối thiêng liêng của cuộc sống bà dành để chúc phúc cho con dâu. Xưa nay, trong dân gian vẫn lưu truyền câu nói “mẹ chồng con dâu” để chỉ quan hệ vốn không yên ấm giữa hai đối tượng người dùng này nhưng qua thái độ của người mẹ chồng riêng với Vũ Nương người đọc thấu hiểu tấm lòng chân thành, thâm thúy riêng với mẹ chồng của nàng.
Với con, Vũ Nương đã rất là nuôi dạy, bảo ban, thương yêu và chiều chuộng con (để đến nỗi một trong những hành vi vô tư của nàng đang trở thành nguyên nhân buộc nàng tự vẫn…).
Không chỉ vậy, với tư cách là một thành viên trong xã hội, ở Vũ Nương còn nổi trội lên lòng tự trọng đầy cảm động. Bị chồng hiểu nhầm, bị hàm oan tức tưởi, dẫu vẫn còn đấy khao khát niềm sung sướng trần gian nhưng Vũ Nương đã chọn cái chết để chứng tỏ phẩm tiết trong sáng của tớ. Hành động này đã cho toàn bộ chúng ta biết lòng tự trọng, ý thức giữ gìn danh dự, tiết hạnh ở người phụ nữ đáng trân trọng này.
Ngợi ca vẻ đẹp của “người con gái Nam Xương”, Nguyễn Dữ đã góp tiếng nói chung vào cảm hứng ngợi ca người phụ nữ đầy nhân văn của văn học trung đại. Bên cạnh Vũ Nương của Nguyễn Dữ ta còn tồn tại thể kể tới chị em Thúy Kiều, Thúy Vân của Nguyễn Du, người chinh phụ trong thơ của Đặng Trần Côn và Đoàn Thị Điểm,…
Nhưng trong xã hội phong kiến thời kỳ suy sụp, thối nát, nét trẻ trung thường đi liền với nỗi xấu số và những tai ương khôn lường: “Chữ tài liền với chữ tai một vần”. Khi ấy, văn học lại cất lên tiếng nói đồng cảm với những thân phận bị “gió dập sóng vùi” chẳng biết “tấp vào đâu”. Nàng Vũ Nương của Nguyễn Dữ cũng phải hứng chịu nhiều xấu số.
Trước hết, nàng có một cuộc hôn nhân gia đình không được lựa chọn. Với vẻ đẹp vốn có, đáng ra nàng phải được kén một tấm chồng đức tài tương xứng. Nhưng không mong muốn thay, cuộc sống lại chỉ dành riêng cho nàng một gã Trương Sinh. Đó là một kẻ vô học nhưng giàu sang “con nhà hào phú” “xin mẹ trăm lạng vàng” lấy nàng về làm vợ. Người phụ nữ vẹn toàn này sẽ không còn còn quyền lựa chọn cho mình một người chồng tương xứng. Cuộc hôn nhân gia đình của nàng do vàng bạc mở đường, đó như một cuộc trao đổi, mua và bán đầy tính thương mại.
Về đến nhà chồng, Vũ Nương phải rất là giữ gìn trước con người rất mực đa nghi của Trương Sinh: “riêng với vợ phòng ngừa quá sức”. Nhưng niềm sung sướng phải do cả hai bên vợ chồng cùng đắp vun gìn giữ. Sau mấy năm dài đằng đẵng mong ngóng chồng về, cái giá Vũ Nương nhận được thật quá chua xót.
Khi chồng đi lính, đêm đêm để con đỡ tủi và lòng mình đỡ nhớ, Vũ Nương chỉ bóng mình trên vách rồi bảo con đó là cha nó. Nhưng thiện ý của nàng đã biết thành hiểu nhầm. Nghe con nói kể về người cha đêm đêm vẫn đến của nó, Trương Sinh với tính đa nghi sẵn có đã hiểu oan cho tấm lòng thủy chung của Vũ Nương. Chàng ta vội nghe lời con trẻ mà không suy xét đúng sai: “Tính chàng hay ghen, nghe con nói vậy, đinh ninh là vợ hư, mối nghi ngờ ngày càng sâu, không còn gì gỡ ra được”. Rồi hồ đồ, độc đoán không đếm xỉa đến những lời thanh minh của vợ, đối xử tệ bạc, vũ phu với Vũ Nương: “chỉ lấy chuyện bóng gió này nọ mà mắng nhiếc nàng, và đánh đuổi đi”.
Trước nỗi oan không gì giãi bày được (vì Trương Sinh không nói rõ nguyên cớ việc nổi giận của tớ), cuộc sống Vũ Nương bế tắc: nếu sống thì phải mang cái tiếng phản chồng đầy ô nhục. Bởi vậy, dẫu vẫn còn đấy khao khát vương vấn niềm sung sướng trần gian, nàng đành đồng ý cái chết, trầm mình xuống sông Hoàng Giang.
Thân phận nhỏ nhoi, bèo bọt của người phụ nữ dưới chính sách phong kiến là vậy, họ không được làm chủ môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của tớ, luôn luôn là người bị động, hứng chịu những oan khiên, cay đắng. Số phận xấu số của Vũ Nương gợi đến bao phong ba bão táp đã trải qua cuộc sống của những Đạm Tiên, Thúy Kiều, Tiểu Thanh, người cung nữ, người chinh phụ,… trong văn học trung đại.
Nhưng nếu chỉ tạm ngưng ở đó, tác phẩm của Nguyễn Dữ không tiến xa hơn câu truyện dân gian là mấy. Nguyễn Dữ đã vô cùng trăn trở với số phận của người con gái đa đoan trong tác phẩm của tớ. Tin tưởng và yêu mến nhân vật, nhà văn đã để nàng gửi mình chốn cung mây dưới nước của Linh Phi. Chốn ấy dẫu chẳng được sum vầy cùng con trẻ, người thân trong gia đình tuy nhiên vẫn là nơi biết trọng những tâm hồn trong đẹp. Vũ Nương trở về nhân gian trong ánh sáng lung linh kì ảo của ánh nến, mặt nước diệu kỳ.
“Chuyện người con gái Nam Xương” của Nguyễn Dữ đã góp một tiếng nói nhân ái, nhân đạo để đòi quyền được sống, được hưởng niềm sung sướng của người phụ nữ Việt Nam dưới chính sách phong kiến suy tàn. Chính cảm hứng nhân đạo trong tác phẩm đã hỗ trợ “Chuyện người con gái Nam Xương” của ông đi suốt trong năm tháng lịch sử thăng trầm của dân tộc bản địa.
Truyền kỳ mạn lục là một tác phẩm có mức giá trị của văn học cổ việt nam ở thế kỷ XVI, một tập truyện văn xuôi bằng chữ Hán thứ nhất ở Việt Nam. “Chuyện người con gái Nam Xương” là một truyện hay trong tác phẩm này được trích trong Truyền kì mạn lục của Nguyễn Dữ.
Truyện kể về một người phụ nữ tên là Vũ Thị Thiết ở huyện Nam Xương, tỉnh Hà Nam. Vốn là một người vợ đoan chính, đảm đang. Nàng giữ lòng chung thuỷ, hầu hạ mẹ chồng, chăm sóc con thơ trong suốt thời hạn chồng đi lính ở phương xa. Khi trở về vì nghe lời ngây thơ của con trẻ, người chồng nghi ngờ nàng thất tiết nên đánh mắng đuổi đi. Không thể phân giải được oan tình, nàng trẫm mình ở sông Hoàng Giang. Cảm động vì lòng trung thực của nàng, Linh Phi (vợ vua biển) cứu vớt nàng và cho ở lại Long Cung. Người chồng biết vợ bị oan nên rất hối hận, lập đàn giải oan cho nàng. Vũ Nương hiện lên, ẩn hiện trong chốc lát rồi trở lại Long Cung.
Chuyện ca tụng một người phụ nữ có phẩm chất, có tâm hồn trong sáng, sáng ngời như ngọc lại bị nỗi oan tày trời vì một chuyện vờ ghen vớ vẩn của người chồng nông nổi. Cuối cùng nàng phải tìm tới cái chết để giải nỗi oan tình.
Tác giả đặt nhân vật Vũ Nương vào những tình hình rất khác nhau, thông qua đó thể hiện những phẩm chất tốt đẹp của người phụ nữ. Vũ Nương vốn là người con gái có tư dung tốt đẹp, tính tình thuỳ mị, nết na. Khi lấy chồng, nàng luôn giữ gìn khuôn phép, không để vợ chồng phải thất hoà dù Trương Sinh vốn có tính hay ghen. Khi chồng đi lính, Vũ Nương rót chén rượu đầy tiễn chồng. Lời của nàng thật xúc động, nói về niềm yêu thương, mong nhớ của tớ riêng với những người chồng sẽ ra đi, rồi bày tỏ nỗi lo ngại trước những gian lao nguy hiểm mà người chồng sẽ trải qua, niềm mong ước được đoàn tụ … làm mọi người trong tiệc đều ứa hai hàng lệ.
Chồng đi đánh giặc ngoài biên ải, nàng một lòng son sắt, thuỷ chung, “cách biệt ba năm, giữ gìn một tiết”, mong đợi chồng về trong đơn độc mòn mỏi “mọi khi thấy bướm lượn đầy vườn, mây che kín núi, thì nỗi buồn góc bể, chân trời không thể nào ngăn được”. Hơn nữa, nàng là một người con dâu hiếu kính, tận tụy chăm sóc khi mẹ chồng còn sống, chôn cất mẹ chồng khi mẹ qua đời (lo liệu như riêng với mẹ đẻ mình).
Rồi đằng đẵng thời hạn trôi qua, chồng ra lính trở về, cùng là lúc nàng bị nghi oan. Vũ Nương đã phân trần để chồng làm rõ tấm lòng mình: “Thiếp vốn con kẻ khó … mong chàng đừng một mực nghi oan cho thiếp”. Nàng đã nói tới thân phận mình, tình nghĩa vợ chồng và xác lập lòng chung thuỷ, hết lòng tìm cách hàn gắn niềm sung sướng mái ấm gia đình đang sẵn có rủi ro không mong muốn tiềm ẩn tiềm ẩn bị tan vỡ. Dù họ hàng, làng xóm có bênh vực và biện bạch, Trương Sinh vẫn không tin. Bất đắc dĩ Vũ Nương thống thiết: “Thiếp sở dĩ nương tựa vào chàng … đâu hoàn toàn có thể lên núi vọng phu kia nữa!”. Đó là niềm sung sướng mái ấm gia đình, niềm khao khát của toàn bộ đời nàng giờ đây tan vỡ. Tình yêu không hề, cả nỗi đau khổ chờ chồng giờ đây hóa đá….
Tuyệt vọng vì phải gánh chịu nỗi oan khuất tày trời không phương giãi bày, cứu chữa nàng đành mượn cái chết để chứng tỏ tiết hạnh trong sáng của tớ. lời khấn nguyện với thần linh vô cùng thảm thiết: “Thiếp nếu đoan trang giữ tiết, trinh bạch gìn lòng, vào nước xin làm ngọc Mị Nương, xuống đất xin làm cỏ Nga Mĩ. Nhược bằng lòng chim, dạ cá, lừa dối chồng con, được xin làm mồi cho cá tôm, trên xin làm cơm cho diều quạ và xin chịu khắp mọi người phỉ nhổ …” lời khấn nguyện đã làm cho những người dân đọc xót xa – con người rơi cảnh ngộ bế tắc, không thể tiếp tục sống để tự giải oan tình mà phải tìm tới cái chết để thần linh chứng giám.
Sau một năm ở thuỷ cung, khi nghe đến kể chuyện nhà, nàng đã ứa nước mắt khóc, nghĩ đến câu “ngựa Hồ gầm gió Bắc, chim Việt đậu cành Nam” rồi hiện về trên làn nước cho thỏa lòng nhớ chồng, con.
Qua những tình hình rất khác nhau của vũ Nương, với những lời tự thoại của nàng, truyện đã xác lập những nét trẻ trung truyền thống cuội nguồn của người phụ nữ Việt Nam – một người phụ nữ đẹp người, lại nết na, hiền thục, đảm đang, tháo vát, rất mực hiếu kính với mẹ chồng, giữ vẹn lòng chung thuỷ sắt son với chồng, hết lòng vun đắp niềm sung sướng mái ấm gia đình, …. lẽ ra phải được niềm sung sướng trọn vẹn thế mà phải chết một cách oan uổng, đau đớn.
Cái chết của Vũ Nương có nhiều nguyên nhân sâu xa, bắt nguồn từ hiện thực nghiệt ngã của lễ giáo phong kiến của xã hội cũ, với chính sách “nam quyền”, coi rẻ thân phận của người phụ nữ, rồi tính đa nghi, ghen tuông của chồng, thói hung bạo, gia trưởng của chồng đã làm khổ đau bao cuộc sống những người dân phụ nữ.
Cuộc hôn nhân gia đình giữa Vũ Nương và Trương Sinh có phần không bình đẳng (thiếp vốn con nhà khó, được nương tựa nhà giàu). Xã hội phong kiến lại coi trọng “nam quyền”, hơn thế nữa Trương Linh lại sở hữu tính đa nghi, riêng với vợ thì phòng ngừa quá mức cần thiết. Những rõ ràng này sẵn sàng sẵn sàng cho những hành vi độc đoán của Trương Sinh sau này.
Khi đánh giặc trở về, Trương Sinh cũng mang một tâm trạng nặng nề: mẹ qua đời, con vừa học nói, lòng buồn bã. Trong tình hình như vậy, lời của Bé Đản dễ kích động tính hay ghen của Trương Sinh: “trước kia, thường có một người đàn ông đêm nào thì cũng đến…”
Điều đáng trách là thái độ và hành vi độc đoán của Trương Sinh khi đó. Không đủ bình tĩnh để tìm hiểu yếu tố, chàng bỏ ngoài tai những lời phân trần của vợ, những lời bênh vực của tớ hàng, làng xóm, không chịu nói ra duyên cớ ghen hờn. Cuối cùng, Sinh lại mắng nhiếc nàng và đánh đuổi nàng đi. Thái độ và hành vi của Trương Sinh vô tưởng tượng dẫn đến cái chết oan nghiệt của Vũ Nương.
Hành động gieo mình xuống sông Hoàng Giang của Vũ Nương phản ánh một tình hình về thân phận người phụ nữ trong xã hội phong kiến. Họ bị buộc chặt trong khuôn khổ khắt khe của lễ giáo, bị đối xử bất công, bị áp bức và chịu nhiều khổ đau, xấu số. Đó cũng đó đó là giá trị tố cáo hiện thực của tác phẩm. Đằng sau nỗi oan của người thiếu phụ Nam xương, còn bao nhiêu oan tình xấu số mà người phụ nữ rất mất thời hạn rồi phải gánh chịu: Nàng Kiều trong “Truyện Kiều của Nguyễn Du, người cung nữ trong “cung oán ngâm khúc” của Nguyễn Gia Thiều, người phụ nữ lỡ duyên tình trong thơ Hồ Xuân Hương, …
Phải nhận thấy rõ ràng với truyện ngắn thứ nhất viết bằng chữ Hán, Nguyễn Dữ đã có những mặt thành công xuất sắc trong nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp xây dựng truyện, xây dựng những đoạn đối thoại. Cách kể chuyện mê hoặc, xây dựng tình tiết, thắt nút và gỡ nút thật bất thần, đầy kịch tính, càng làm cho nỗi oan tình của nhân vật hiện ra với toàn bộ nét thảm khốc.
“Thắt nút” truyện bằng yếu tố bất thần. Một câu nói ngây thơ nghe như thực của trẻ thơ mà gây bão tố dây chuyền sản xuất trong cuộc sống. Bão tố nghi kị trong một đầu óc nam quyền độc đoán, thiếu trí tuệ ; bão tố bất hoà kinh hoàng phá vỡ niềm sung sướng của một mái ấm gia đình êm ấm. Bão tố oan khiên phá nát cuộc sống của một người con gái trong trắng, phải kết thúc bi thảm trên một dòng sông.
“Gỡ nút” cũng bất thần bằng một câu nói trẻ thơ non dại (khi chỉ cái bóng của chàng Trương trên vách: “cha Đản lại đến kia kìa” thì bao nhiêu oan khiên gây thảm kịch trong phút chốc bỗng được sáng tỏ.
Truyện có những đoạn đối thoại và những lời tâm tình của nhân vật được sắp xếp đúng chỗ, làm cho câu truyện trở nên sinh động, góp thêm phần khắc hoạ diễn biến tâm lí và tính cách nhân vật ; lời nói của bà mẹ Trương Sinh nhân hậu, từng trải; lời lẽ của Vũ Nương bao giờ cũng chân thành, dịu dàng êm ả, mềm mỏng dính, có lý, có tình – lời của người phụ nữ hiền thục, đoan chính ; lời của Bé Đản hồn nhiên, ngây thơ, thật thà.
Chuyện đáng lẽ hoàn toàn có thể kết thúc ở đoạn “gỡ nút” truyện, chàng Trương Sinh tỉnh ngộ, thấu hiểu nỗi oan của Vũ Nương nhưng Nguyễn Dữ đã thêm phần Vũ Nương trở về dương thế, gặp chồng trong thoáng chốc. So với truyện cổ tích “Vợ chàng Trương”, Nguyễn Dữ đã tái tạo truyền kì từ cổ tích để nâng truyện lên những giá trị tư tưởng và thẩm mĩ mới. Điều đó, làm tăng thêm sức mê hoặc của truyện và hoàn hảo nhất tính cách nhân vật Vũ Nương, thoả mãn ước mơ của nhân dân là “ở hiền gặp lành”, người tốt sẽ tiến hành đền bù. Truyện kết thúc có hậu. Trong truyện, những yếu tố truyền kì triệu tập ở phần sau của truyện như con rùa mai xanh được Phan Lang cứu, Vũ Nương được ở lại Thuỷ Cung, rồi hiện về với kiệu hoa rực rỡ trên sông… đó là những tình tiết kì ảo, không còn thực nhưng đã tạo ra một toàn thế giới nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp lung linh huyền ảo.
Số phận và cuộc sống thực sự vẫn là thực xưa nay. Yếu tố hoang đường truyền kì không thể cứu được cuộc sống Vũ nương với số phận bi thảm của nàng. Vũ Nương muốn sống lại mà không được sống, muốn trở về với chồng con và quê nhà mà không thể trở về được.
”Chuyện người con gái Nam Xương” có mức giá trị hiện thực tố cáo và ý nghĩa nhân đạo thâm thúy. Nghĩ về Vũ Nương và biết bao thân phận người phụ nữ khác trong xã hội phong kiến được phản ánh trong những tác phẩm văn học cổ, toàn bộ chúng ta càng thấy rõ giá trị môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của những người dân phụ nữ Việt Nam trong một xã hội tốt đẹp ngày hôm nay. Họ đang vươn lên làm chủ cuộc sống, sống bình đẳng, niềm sung sướng với chồng con và được tôn vinh nhân phẩm trong xã hội, xã hội của thời đại mới.
Trên đây VnDoc đã tổng hợp những bài văn mẫu Chứng minh giá trị nhân đạo cao cả của Chuyện người con gái Nam Xương cho những bạn tìm hiểu thêm ý tưởng khi viết bài. Ngoài ra những bạn hoàn toàn có thể click more phân mục Soạn văn 9 mà VnDoc đã sẵn sàng sẵn sàng để học tốt hơn môn Ngữ văn lớp 9 và biết phương pháp soạn bài lớp 9 những bài trong sách Văn tập 1 và tập 2. Mời những em học viên, những thầy cô cùng những bậc phụ huynh tìm hiểu thêm.
Các bài liên quan đến tác phẩm:
Bạn vừa tìm hiểu thêm tài liệu Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Clip Nếu giá trị nhân đạo của Chuyện người con gái Nam Xương tiên tiến và phát triển nhất
Quý khách đang tìm một số trong những Share Link Down Nếu giá trị nhân đạo của Chuyện người con gái Nam Xương Free.
Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Nếu giá trị nhân đạo của Chuyện người con gái Nam Xương vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha
#Nếu #giá #trị #nhân #đạo #của #Chuyện #người #con #gái #Nam #Xương
Tra Cứu Mã Số Thuế MST KHƯƠNG VĂN THUẤN Của Ai, Công Ty Doanh Nghiệp…
Các bạn cho mình hỏi với tự nhiên trong ĐT mình gần đây có Sim…
Thủ Thuật về Nhận định về nét trẻ trung trong môi trường tự nhiên vạn…
Thủ Thuật về dooshku là gì - Nghĩa của từ dooshku -Thủ Thuật Mới 2022…
Kinh Nghiệm Hướng dẫn Tìm 4 số hạng liên tục của một cấp số cộng…
Mẹo Hướng dẫn Em hãy cho biết thêm thêm nếu đèn huỳnh quang không còn…