Contents
Bạn đang tìm kiếm từ khóa Viết đoạn văn khoảng chừng nữa trang giấy khó a4 nói lên cảm nghĩ của em về người mẹ của tớ được Update vào lúc : 2022-04-20 03:45:21 . Với phương châm chia sẻ Thủ Thuật Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi đọc nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Ad lý giải và hướng dẫn lại nha.
Đề bài: Viết cảm nghĩ của em về mẹ
Nội dung chính
Mục Lục nội dung bài viết:
I. Dàn ý
II. Bài văn mẫu
1. Bài mẫu số 1
2. Bài mẫu số 2
3. Bài mẫu số 3
4. Bài mẫu số 4
5. Bài mẫu số 5
6. Bài mẫu số 6
Cảm nghĩ của em về mẹ
– Giới thiệu về mẹ, người em yêu quý nhất.
– Viết khái quát cảm nghĩ về mẹ
– Miêu tả kết phù thích hợp với biểu cảm về ngoại hình của mẹ, hoàn toàn có thể lựa chọn điểm lưu ý ngoại hình mà em ấn tượng nhất của mẹ: Khuôn mặt, hai con mắt, nụ cười, đôi tay…- Biểu cảm về tính chất cách, phẩm chất tiêu biểu vượt trội, cách cư xử của mẹ em riêng với những người dân xung quanh.
– Kể khái quát một kỉ niệm thâm thúy nhất của em riêng với mẹ, thông qua đó thể hiện cảm xúc, biểu cảm về mẹ
– Tình cảm của em riêng với mẹ.
“Cái cò… sung chát đào chua…câu ca mẹ hát gió đưa về trờita đi trọn kiếp con người
cũng không đi hết mấy lời mẹ ru”
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa – Nguyễn Duy
Trong mái ấm gia đình tôi bố là người nghiêm khắc, luôn hướng tôi theo những chuẩn mực nhất định, còn mẹ thì lại là người phụ nữ dịu dàng êm ả, mềm dẻo biết tính toán, chăm sóc cho mái ấm gia đình chu đáo hết mực. Trong lòng tôi mẹ luôn là người phụ nữ vĩ đại nhất, mạnh nhất và yêu thương tôi nhất trên đời.
Năm nay mẹ tôi đã gần 40 tuổi, đã bước qua hơn nửa đời người, cuộc sống của mẹ tôi vất vả, năm tháng đã mài mòn đi nhan sắc, vóc dáng của mẹ nhưng những vẻ đẹp từ tận sâu trong tâm hồn của mẹ vẫn không bao giờ thay đổi. Tôi vẫn còn đấy nhớ mãi dáng vóc mẹ ngày trẻ, từ một tấm ảnh cũ mẹ chụp cách đó hơn 20 năm. Thuở ấy mẹ tôi là một cô nàng đẹp, có nhan sắc, tôi cũng nhận ra điều này khi nghe đến bố nhắc về chuyện rất mất thời hạn rồi phải vượt qua bao nhiêu tình địch để rước mẹ tôi về làm vợ bố. Thế nhưng làn da trắng hồng, vòng eo thon thả rất mất thời hạn rồi nay đã thay bằng làn da phong sương cháy nắng, vòng hông của mẹ cũng trở mập mạp, trong cả mái tóc dài suôn mượt cũng trở nên mẹ cắt đi khiến cho tiện chăm sóc con cháu, làm lụng. Khóe mắt của mẹ theo năm tháng cũng hằn đều những nếp nhăn mảnh, đôi tay khi xưa vốn mềm mại và mượt mà, nõn nà nay cũng trở nên sần sùi thô ráp. Thế nhưng có những điều mãi không bao giờ thay đổi ấy là ánh nhìn hiền từ, dịu dàng êm ả cùng với nụ cười xinh đẹp, xen chút ngại ngùng từ thuở đôi mươi. Có đôi lúc, tôi thấy mẹ lặng lẽ xem lại những tấm ảnh ngày trẻ, tôi lại thấy thương mẹ thật nhiều, tôi hay hỏi mẹ rằng mẹ có nuối tiếc tuổi thanh xuân đã phải quyết tử quá nhiều cho mái ấm gia đình, phải lam lũ cực khổ vì chúng tôi mà không được sống và cống hiến cho bản thân mình không? Mẹ tôi cười cười rồi lắc đầu nói với tôi rằng: “Con người ai cũng tiếp tục phải già đi, không còn ai níu giữ được tuổi xuân mãi, mẹ chỉ việc biết rằng đã từng có những lúc mẹ rực rỡ như vậy. Quan trọng nhất là mẹ đã phấn đấu và nỗ lực hết mình vì mái ấm gia đình, vì những con, tương lai những con khôn lớn, thì đó đó đó là thành công xuất sắc của cuộc sống mẹ rồi, chẳng có gì phải nuối tiếc”. Nghe những lời thấm thía của mẹ tôi lại càng thấy thương và kính trọng mẹ thật nhiều. Nhớ về những ngày thơ bé, vì nhà túng thiếu, mẹ phải gánh từng gánh rau đem đi bán, đôi quang gánh nặng trĩu đè nén trên đôi vai vai gầy, đôi chân của mẹ đã đi mòn hết cả những con phố mà tôi biết. Giờ nghĩ lại lúc ấy mẹ thật sự quá đỗi vất vả, còn tôi chỉ biết mong những cái bánh rán, cái kẹo mút mẹ mang về, cái mùi vị ấy in sâu trong ký ức có lẽ rằng cũng chính bới nó tới từ những giọt mồ hôi vất vả của mẹ. Lại nhớ, những ngày tôi vào lớp 1, mẹ tự tay bọc từng cuốn vở, viết nắn nót từng cái nhãn tên cho tôi, thậm chí còn lặn lội đi mượn cả cái bàn ủi than về để ủi cho tôi bộ quần áo đi học. Rồi mẹ cũng trở thành người giáo viên thứ hai của tôi, trên lớp có cô giảng về nhà tôi lại được mẹ cầm tay dạy viết từng chữ a, b, c,… cùng tôi tập đếm, cùng tôi làm toán. Phải nói rằng, nét chữ của tôi được mềm mại và mượt mà và đẹp như ngày hôm nay toàn bộ đó đó là nhờ công mẹ bao ngày uốn nắn.
Viết về mẹ có lẽ rằng cả trăm ngàn lời cũng chẳng bao giờ nói cho hết, riêng với tôi mẹ là người mẹ tuyệt vời nhất trần gian, sự dịu dàng êm ả, ân cần, chu đáo của mẹ đã cho tôi một tuổi thơ tươi đẹp, cho tôi một nền tảng cuộc sống vững chãi, chắp cánh cho tôi vào đời, tặng cho tôi một tương lai tươi sáng.
“Đi khắp trần gian không còn ai tốt bằng mẹGánh nặng cuộc sống không còn ai khổ bằng chaTần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời còn”
Trên đời này, có lẽ rằng chẳng còn tồn tại điều gì niềm sung sướng và sũng sướng bằng việc được ở cạnh bên những người dân mà toàn bộ chúng ta hết mực yêu thương, nhất là được sống bên cha, bên mẹ mỗi ngày. Mẹ là người mang nặng đẻ đau, ôm ấp cho ta từng lời ru điệu hát ngọt ngào nâng bước ta vào đời, thế nên trong trái tim của tôi mẹ luôn có một vị trí vô cùng đặc biệt quan trọng và thiêng liêng.
Mẹ tôi đã 40 tuổi, không hề là một chiếc tuổi xuân sắc, xinh đẹp nữa, bởi mẹ đã quyết tử hết cho chúng tôi rồi. Đôi tay mẹ chai sần thô ráp, thế nhưng khi bàn tay mẹ nắm tay tôi, hay ôm tôi vào lòng lại ấm áp hơn tất thảy, hai con mắt của mẹ mới gần đây đã xuất hiện thật nhiều nếp nhăn, nhưng ánh nhìn hiền từ và nhân hậu ấy vẫn chẳng thay đổi qua bao nhiêu năm tháng. Dáng người mẹ hơi thấp, có chút mập mạp nhưng riêng với tôi đó là dáng người hoàn mỹ nhất, chính bới nó tiềm ẩn trong số đó biết bao nhiêu sự quyết tử, bao nhiêu đắng cay gian truân của cuộc sống. Nước da của mẹ hoàn toàn có thể không trắng, nhưng nó lại đẹp lạ kỳ, đẹp bởi những ngày mưa nắng dãi dầu trên đồng ruộng, bán sống lưng cho đất bán mặt cho trời để nuôi chị em tôi khôn lớn. Bấy nhiêu cay đắng, tảo tần ấy quả thật dù có đi hết kiếp tôi cũng chẳng bao giờ hoàn trả lại cho mẹ được, bởi sự quyết tử ấy to lớn và thiêng liêng quá. Còn nhớ mãi những ngày tôi 4 tuổi, còn em gái tôi hai tuổi, thuở ấy bố mẹ tôi mới đi vào nam lập nghiệp, môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường bấp bênh và khổ cực vô cùng, thế nên bố mẹ đã tạm gửi chị em tôi về Bắc cho ông bà nội chăm hộ. Vì còn quá nhỏ và không hợp khí hậu, nên chúng tôi bệnh tật liên miên, nhất là em tôi, nó cứ gầy đét, rồi bị hết bệnh này đến bệnh khác. Vì xót chúng tôi xa cha mẹ, lại ốm đau nhiều, nên mới hơn một năm bố mẹ tôi đã vội khăn gói về quê để tiếp chúng tôi vào nam lại. Tôi vẫn nhớ mãi ngày ấy, khi nhìn thấy bố mẹ về đến cổng nhà ông nội, cô chú cứ bảo chị em tôi ra đón bố mẹ, nhưng chúng tôi thì do xa cha mẹ lâu quá nên cứ đứng nép sau chân bà nội không chịu ra đón. Chẳng biết ai này đã nói câu rằng: “Chắc chúng nó quên cả bố mẹ rồi”, khiến bố tôi lặng cả đi, còn mẹ tôi thì bật khóc nức nở, cô chú phải an ủi mãi, từ đó trở đi mẹ chẳng bao giờ còn nghĩ sẽ xa chúng tôi nữa dù môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường có trở ngại vất vả đến thế nào. Nghĩ lại đến giờ, tôi bỗng thấy vừa có lỗi, vừa xót xa, có nỗi đau, sự tổn thương nào bằng việc con cháu quên đi khắp cơ thể làm mẹ. Rồi tôi nhớ lúc 6, 7 tuổi, vào những ngày mưa dầm, bão bấc mẹ vẫn lặn lội cõng tôi ra trạm xá, để tiêm vắc-xin phòng bệnh, thậm chí còn có những lần mẹ còn dùng đôi quang gánh vẫn thường gánh rau đi bán, gánh chúng tôi đi. Một bờ vai nhỏ bé, nhưng gánh cả hai cuộc sống, nghĩ cũng đủ để hiểu có bao nhiêu vất vả, nhọc nhằn. Thế nhưng tôi trước đó chưa từng thấy mẹ oán trách, than thở bao giờ, mặc cho những cơn đau sống lưng hành hạ, những cơn đau đầu hoành hành, mẹ cũng chỉ yên lặng chịu đựng vì không thích chúng tôi lo ngại.
Ôi, trần gian này quả thật chẳng có ai quyết tử nhiều như mẹ, lấy chồng rồi, mẹ mất toàn bộ chỉ được lời mỗi mấy người con thơ dại. Con là toàn bộ của mẹ, mẹ đồng ý đánh đổi cả cuộc sống, khiến cho con một tương lai tươi đẹp mà không hề tiếc nuối. Càng nghĩ tôi lại càng thương mẹ biết bao nhiêu.
“Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Đi hết đời, lòng mẹ vẫn theo con”
Sống trên đời, thiêng nhất là tình mẹ, vĩ đại nhất cũng là tình mẹ và cao cả, ấm áp nhất cũng vẫn là tình mẹ. Đối với tôi mẹ luôn là người phụ nữ đặc biệt quan trọng nhất, người đã cho tôi những bài học kinh nghiệm tay nghề quý giá, nâng bước tôi vào đời từ thuở tôi mới lọt lòng bằng những lời ru ấm nồng tình mẫu tử yêu thương.
Mẹ tôi là một phụ nữ đẹp, ai cũng khen mẹ tôi trẻ hơn tuổi thật, dù đã bốn mươi tuổi đời, thế nhưng da của mẹ tôi vẫn khá trắng mà mịn, có lẽ rằng thời hạn chỉ để lại dấu vết nơi khóe mắt và đôi tay của mẹ, để chứng tỏ rằng mẹ đã đi được nửa cuộc sống gian lao. Mẹ tôi có hai con mắt rất đẹp, sáng và trong, tôi cũng như mong ước được hưởng nét trẻ trung này của mẹ nên tôi rất tự hào. Mái tóc của mẹ dày và đen nhánh, tuy không thật mềm mại và mượt mà, nhưng lại rất khỏe, tôi chẳng lúc nào tìm ra được cọng tóc sâu hay ngọn tóc bị chẻ, có lẽ rằng cũng vì mẹ là người tỉ mỉ, biết phương pháp chăm sóc tóc tai. Có thể nói rằng mẹ tôi là một người phụ nữ có vẻ như ngoài dịu dàng êm ả, mềm mại và mượt mà, tươi tắn, thế nhưng mẹ tôi lại sở hữu một nội tâm mạnh mẽ và tự tin và cứng rắn. Mẹ là người sống có nguyên tắc, lại giỏi tính toán, chăm sóc cho mái ấm gia đình, điều đó vừa vặn bù vào cái tính ít lo nghĩ, chỉ giỏi làm lụng của bố tôi. Mẹ tôi không phải là người hay nói những lời ngọt ngào, nhưng tôi biết rất rõ ràng rằng mẹ thương chị em tôi nhiều vô cùng. Tôi cứ nhớ mãi, trong năm tháng nhà tôi còn nghèo, cả nhà bốn người sống căn phòng tranh, vách nứa hai gian do chính cha mẹ tôi dựng lên, thế nhưng mẹ chưa bao giờ để chúng tôi khổ sở thiệt thòi. Mẹ sẵn sàng nhịn ăn, nhịn mặc, đi làm việc thuê cuốc mướn để dư chút tiền mua cho chúng tôi lọ thuốc bổ, mà vị của những viên thuốc ấy tôi còn nhớ mãi đến giờ, ngòn ngọt, thơm thơm mà chứa chan tình mẹ. Những bữa cơm đạm bạc, chỉ có bát canh rau với mấy con cá khô, nhưng chị em tôi vẫn vẫn đang còn riêng mấy miếng thịt nạc kho tiêu, mà mẹ nói rằng, trẻ con con ăn thịt cho mau lớn, chứ người lớn không cần ăn nữa. Nghĩ lại đến giờ tôi mới thấy lời nói dối của của mẹ thật đáng yêu và dễ thương, toàn bộ cũng vì thương con thương cái. Rồi cũng luôn có thể có những đợt trời mưa dần dề suốt cả tháng trời, tôi bị ốm, sốt liên miên, thế là mẹ lại khoác tạm cái áo mưa cắt ra từ bao phân bón, lặn lội đi cắt lá sả, lá bưởi về nhóm nhà bếp củi đun một nồi nước thật to, cho tôi xông, ngày nào thì cũng thế. Có lẽ cũng nhờ mẹ thận trọng chăm sóc, nên lúc lớn tôi hiếm khi bị bệnh vặt. Về việc học, mẹ tôi cũng không riêng gì có dạy tôi được nhiều, vì thuở bé mẹ tôi chỉ học đi học 5 rồi vì nhà quá nghèo, ông bà ngoại ly hôn, từng người một ngả có niềm sung sướng riêng, không còn ai quan tâm, nên mẹ tôi buộc phải nghỉ học. Thế nhưng mẹ vẫn nỗ lực uốn nắn, dạy dỗ tôi, lúc mới vào lớp một mẹ cứ liên tục nói với tôi câu: “Nét chữ nết người”, ngày ngày mẹ cầm tay dạy tôi viết, sắm cho tôi những cây bút chì, bút mực thật đẹp để khuyến khích tôi học bài. Mẹ cũng thích kể cho tôi nghe những câu truyện cổ tích, câu truyện tôi thuộc nhất vẫn là Tấm cám, mà đến giờ riêng với tôi đó là câu truyện hay và mê hoặc nhất. Bây giờ khi tôi đã lớn, mẹ không thường can thiệp vào việc học của tôi nữa, mà chỉ thường xuyên động viên và cho tôi những lời khuyên tích cực mọi khi tôi cảm thấy trở ngại vất vả.
Tôi chỉ muốn nói rằng, có mẹ ở bên, được sống trong vòng tay bảo bọc của mẹ thật tuyệt vời biết bao. Với tôi mẹ mãi mãi là người phụ nữ tuyệt vời, tươi tắn, xinh đẹp và tâm ý nhất, là người mà tôi yêu thương nhất. Tôi sẽ nỗ lực học tập thật tốt, để kịp báo đáp công ơn mà mẹ cũng như bố đã dành riêng cho tôi trong cuộc sống này.
Công cha như núi Thái Sơn
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy ra
Trong mái ấm gia đình, với em mẹ là người thân trong gia đình thuộc nhất. Mẹ đã sát cánh cùng em trong từng bước đường đời. Và mẹ đó đó là yếu tố đẹp tươi nhất mà Thượng Đế đã dành tặng cho em.Mẹ em đã ngoài 40 tuổi, vóc người cao và hơi gầy. Đôi mắt sâu ẩn chứa những nỗi lo toan của môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, khoé mắt lộ rõ những vết chân chim khá dài. Mẹ có nụ cười rất đẹp và ấm áp, nhìn mẹ cười em thấy mình thật nhẹ nhõm và an yên lạ kỳ. Mẹ không cầu kì trong ăn mặc, giản dị trong lối sống và là người rất thận trọng, tỉ mỉ. Là một người phụ nữ của mái ấm gia đình nên mẹ rất chu đáo. Mỗi ngày mẹ phải thức dậy từ sớm để quét dọn và sắp xếp và sẵn sàng sẵn sàng bữa sáng cho toàn bộ nhà rồi ra vườn thao tác. Nhìn đôi tay gầy guộc, chai sần của mẹ mà em thấy thương mẹ vô cùng. Mẹ đã phải lao động vất vả, lo toan mọi bề cho mái ấm gia đình và cho chúng em. Mẹ luôn bảo “Dù vất vả, mệt nhọc mà những con được học tập tử tế sau này đỡ vất vả, mẹ cũng cam lòng”.Mẹ ơi! Có ai yêu con hơn mẹ, có ai chịu nhiều hi sinh vì chúng con như mẹ, có ai trằn trọc lo cho con từng bữa cơm, từng chiếc áo con mang như mẹ. Mẹ ơi! Với con mẹ như vì sao sáng, hiền dịu soi rọi cuộc sống con, rọi chiếu tâm hồn thơ ngây và yên bình của con. Suốt một đời mẹ hi sinh thầm lặng bao dung cho con. Bao nhiêu lần con ốm là là bấy nhiêu lần mẹ rơi nước mắt vì con. Bao nhiêu lần con phạm lỗi là bấy nhiêu lần mẹ vô vọng, khóc vì con. Bao nhiêu lần con vấp ngã là bấy nhiêu lần mẹ nâng đỡ, bảo ban con. Mẹ à, con thấy mình như mong ước biết bao khi có mẹ. Tất cả đều từ mẹ, đều nhờ mẹ mà có con của ngày ngày hôm nay.”Mẹ ơi! Thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình.Dù cho phú quý vinh quang, vinh quang không bằng có mẹ.”
Công sinh thành một đời con ghi nhớ, ơn dưỡng dục suốt đời con mãi không quên. Con hứa, sẽ nỗ lực học thật giỏi, chăm ngoan để không phụ lòng mẹ. Mẹ hãy tin ở con, mẹ nhé!
Có thật nhiều những bài làm văn biểu cảm về mẹ hay được tổng hợp bởi Taimienphi. Bên cạnh bài làm văn Viết cảm nghĩ của em về mẹ, học viên và giáo viên tìm hiểu thêm thêm những bài văn mẫu khác ví như Cảm nghĩ về người thân trong gia đình yêu nhất, Cảm nghĩ về thầy, cô giáo, Cảm nghĩ về người bà, Cảm nghĩ của em về tình bạn, hay cả phần Soạn bài Tìm hiểu chung về văn biểu cảm.
Gánh nặng cuộc sống không còn ai khổ bằng chaTần tảo sớm hôm mẹ nuôi con khôn lớn
Mang cả tấm thân gầy cha che chở đời còn”
Hạnh phúc vẹn tròn khi có cha, có mẹ ở bên. Mẹ vẫn là một người đặc biệt quan trọng và sống mãi trong tâm tôi. Là người tôi luôn yêu thương và kính trọng.
Năm nay em lên lớp 10 cũng là lúc mẹ tròn tuổi 40. Năm tháng qua đi nhanh quá, mới ngày nào em còn chập chững, mới ngày nào mẹ còn là một một cô nàng trẻ xinh đẹp vậy mà giờ đây cái tuổi tứ tuần cùng những lo toan vẫn vả cuộc môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường đã khiến mẹ già đi. Những vết chân chim in hằn trên khoé mắt, làn da mẹ không hề mịn màng như trước. Dáng mẹ gầy mảnh khảnh, nặng trĩu trên vai những bộn bề môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường, vì chồng, vì con, vì mái ấm gia đình nhỏ thương yêu. Tóc mẹ dài có bao giờ buông thả, mẹ vẫn bối ngăn nắp trên mái đầu cho tiện bề thao tác, nụ cười mẹ vẫn luôn dịu dàng êm ả và bao dung như vậy, mỗi lúc mẹ cười em thấy mình yên bình đến lạ. Có lẽ, lúc mẹ cười là lúc mẹ đẹp tuyệt vời nhất, tôi ao ước rằng mẹ hoàn toàn có thể mãi vui cười như vậy, dẫu cho môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường có nhiều những trắc trở trở ngại vất vả. Mẹ không cầu kỳ, phô trương trong mọi việc, là người luôn giản dị và nhã nhặn. Những chiếc áo mẹ mang không hề đắt tiền, mẹ cũng không nhiều nếu không muốn nói là rất ít lúc mua quần áo mới bởi dành tiền lo cho mái ấm gia đình. Nhìn mẹ tiết kiệm chi phí cái ăn, cái mặc nhưng chưa bao giờ để tôi phải thiếu thốn một thứ gì, tôi càng thương mẹ vô cùng.
Bài văn Cảm nghĩ của em về mẹ hay nhất
Mẹ ơi, con rất thương mẹ, những nhọc nhằn mà mẹ đã trải qua, những quyết tử mà mẹ phải đánh đổi vì con thật quá rộng lao. Còn nhớ những ngày thơ, mẹ là người kiên trì dậy con từng con chữ, uốn cho con từng nét bút, dạy cho con biết đọc biết viết như cô giáo của con vậy. Lớn lên rồi, con lại rủi ro không mong muốn mắn đã có được sự khoẻ mạnh như bao bạn bè cùng trang lứa, mẹ lại phải chăm sóc, lo toan cho con nhiều hơn nữa. Vậy mà, chưa bao giờ con thấy mẹ than vãn một lời, mẹ vẫn tiếp tục thế, lặng lẽ quyết tử, thầm lặng yêu thương con như vậy. Con còn nhớ ngày em trai bị tai nạn không mong muốn, mẹ đã đau đớn đến thế nào khi nghe đến tin rằng em không qua khỏi. Nhìn mẹ gục ngã trước phòng mổ của bệnh viện với nước mắt cả sự đau thương ấy con càng nhói lòng. Mất mát ấy làm thế nào có điều gì hoàn toàn có thể bù đắp được mẹ nhỉ. Con biết mẹ làm thế nào hoàn toàn có thể không thương, không đau lòng cho được, dù thời hạn dài có khiến nỗi đau nguôi ngoài thì lòng mẹ và cả mái ấm gia đình mình vẫn còn đấy đó những vết thương lòng . Nhưng mẹ à, con mong rằng mẹ và con và cả ba nữa hãy thật mạnh mẽ và tự tin, sống tiếp cuộc sống còn sót lại của em con. Chúng ta phải thật niềm sung sướng thì em nơi ấy mới yên lòng mẹ nhỉ. Con và ba sẽ mãi bên mẹ, mẹ à.
Mẹ ơi, có đôi lúc trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường này còn khiến mẹ buồn, mẹ lo ngại, lúc đó, có lẽ rằng vì cái tôi của tớ quá rộng mà còn không nghe lời mẹ. Thậm chí cãi lại cả lời mẹ. Những lần như vậy, con luôn tự dằn vặt và thấy có lỗi với mẹ thật nhiều, vậy mà ngày cả ba từ” con xin lỗi” con vẫn không thể thốt ra. Còn biết mẹ buồn lòng vì con nhiều lắm, con hứa từ nay sẽ thay đổi, không làm mẹ buồn phiền hay lo ngại nhiều vì con nữa, mẹ hãy yên tâm ở con, mẹ nha.
Con cũng cảm ơn về những ân tình, những lời dạy bảo đầy ân cần về điều hay lẽ phải của mẹ. Những lời mẹ dạy dỗ luôn là hành trang cho con vào đời, cho con trưởng thành hơn thế nữa trong môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên sống đời thường của tớ.
Mẹ đó đó là nguồn sống đời em, là ý nghĩa và động lực để em nỗ lực học hỏi và tăng trưởng mỗi ngày. Mẹ luôn là bờ vai tin cậy và vững vàng nhất của con. Với em, mẹ là toàn bộ, em muốn nói với mẹ rằng: “mẹ ơi, con yêu mẹ thật nhiều”
Tôi như mong ước khi sinh ra trong một mái ấm gia đình có đủ yêu thương trọn vẹn của toàn bộ cha và mẹ. Mẹ tôi không xinh đẹp nhưng là tình nhân thương tôi nhất, lo ngại cho tôi nhất. Bởi thế mà riêng với tôi điều ý nghĩa nhất trong cuộc sống là lúc có mẹ.
Mẹ trong năm này đã ngoài 50 tuổi, dáng người của mẹ cao cao và hơi gầy. Mái tóc mẹ dài nhưng luôn bối cao ngăn nắp để thuận tiện cho lao động. Me tôi có nụ cười phúc hậu, trong nụ cười ấy là yếu tố yêu thương vô bờ bến dành riêng cho mái ấm gia đình tôi. Đôi mắt của mẹ đã in hằn những vết chân chim dài, vì đã có tuổi rồi nên mẹ không hề nhìn thấy rõ được như trước, một vài con chữ quá nhỏ mẹ phải dùng kính mới hoàn toàn có thể xem được. Khuôn mặt mẹ đã và đang sẵn có nhiều nếp nhăn, đôi tay chai sạn vì gánh nặng cuộc sống, vì những việc làm mà ngày ngày đều đến tay mẹ.
Mẹ tôi làm công nhân trong một nhà máy sản xuất điện, tính đến nay thì mẹ đã gắn bó với việc làm đã 30 năm, dù có những vất vả, trở ngại vất vả khi tuổi không hề trẻ nhưng mẹ vẫn luôn nỗ lực hoàn thành xong những việc làm được giao. Mọi người trong công ty ai cũng đều dành riêng cho mẹ tôi sự yêu thương và kính trọng, mẹ luôn tận tình giúp sức và quan tâm những đồng nghiệp, nhất là những người dân trẻ mới vào nghề. Trong mái ấm gia đình, mẹ là người quán xuyến hết việc làm nhà, vì ba tôi phải đi làm việc xa cũng không mấy lần về phép, còn tôi thì bận học tập, chẳng giúp gì được nhiều cho mẹ. Có hôm, bận rộn suốt từ sớm đến tối mà mẹ vẫn không một lời than trách, nhìn mẹ miệt mài với từng việc làm mà tôi thương mẹ vô cùng.
Mẹ tôi cũng là người rất chu toàn, lo ngại cho mái ấm gia đình nội ngoại hai bên chu đáo, thế nên vì thế mà ai cũng thương mẹ. Bà nội tôi còn nói rằng có dâu hiền trong nhà là phúc đức lắm. Và người nhận được sự quan tâm lớn số 1 từ mẹ là tôi, những chuyện học tập, bài vở đến chuyện ăn, chuyện ngủ mẹ đều lo ngại. Mẹ sợ tôi học nhiều sẽ sụt ký nên luôn bồi bổ cho tôi những món ngon, dặn dò chuyện học tập là quan trọng nhưng sức khoẻ mới là yếu tố thiết yếu thiết. Mẹ dạy cho tôi cách sống, cách nghĩ độc lập, không lệ thuộc, dạy cho tôi biết sẽ chia, biết giúp sức mọi người. Mẹ cũng là người dạy cho tôi hiểu thiên chức của tớ là sống sao cho ý nghĩa trong cuộc sống, trong mọi khoảnh khắc mà mình lựa chọn. Từ mẹ, tôi học được bao bài học kinh nghiệm tay nghề có ích góp cho hành trang cuộc sống mình.
Còn nhớ ngày mái ấm gia đình tôi còn trở ngại vất vả, đến bữa tiệc mẹ cũng phải lo ngại chạy vạy, khi đó tôi lại là đứa chưa hiểu chuyện nên đua đòi cùng chúng bạn khiến mẹ khổ tâm. Mẹ đã rơi những giọt nước mắt xót xa khi thấy tôi hỗn hào với bố, mẹ cũng là người dang rộng tay chở che, vỗ về tôi khi tôi vấp ngã, thất bại, là người thứ tha cho mọi lỗi lầm của tôi. Có biết bao điều trên đời nên phải ghi nhận ơn và trân trọng, nhưng tôi vẫn dành riêng tim mình một khoảng chừng trời dành riêng cho mẹ sự biết ơn tuyệt vời nhất. Mẹ tựa vì sao trên khung trời đêm, lấp lánh, sáng soi đời con, mẹ là vì sao tuyệt vời nhất trên đời mà thượng đế đã mang lại cho mái ấm gia đình tôi.
” Mẹ ơi toàn thế giới mênh mông, mênh mông không bằng nhà mình
Dù cho phú quý vinh quang, vinh quang không bằng có mẹ”.
Mai này, tôi sẽ tiếp bước trên con phố ước mơ, phải xa nhà, xa mẹ để tìm tới những hướng đi mới cho cuộc sống, nhưng hình ảnh, tình yêu của mẹ sẽ mãi nằm trong trái tim của tôi, là động lực tinh thần để tôi vững bước trên đường đời.
Nghĩa mẹ như nước trong nguồn chảy raMột lòng thờ mẹ kính cha
Cho tròn chữ hiếu mới là đạo con
Ơn mẹ cha suốt đời mãi em không quên. Em thầm hứa sẽ nỗ lực học thật giỏi, thật thành công xuất sắc để hoàn toàn có thể giúp sức mẹ cha những phần khó nhọc của cuộc sống.
Có lẽ trên trần gian này, tình mẫu tử là thứ tình cảm cao quý, thiêng liêng nhất riêng với từng người và người mẹ luôn là hình ảnh đẹp tuyệt vời nhất, bài văn mẫu viết cảm nghĩ của em về mẹ chúng tôi trình làng dưới đấy là những tình cảm chân thực, chứa chan nhiều xúc cảm của một người con dành riêng cho mẹ của tớ. Mời những em cùng đón đọc và cảm nhận
Nghị luận xã hội về tình cảm giữa cha mẹ và con cháu Suy nghĩ về tình mẫu tử trong đoạn trích Trong lòng mẹ của Nguyên Hồng. Cảm nghĩ về nhân vật người bố trong văn bản Mẹ tôi của A-mi-xi Cảm nghĩ về bài Khúc hát ru những em bé lớn trên sống lưng mẹ Lời chúc ngày của mẹ hay và ý nghĩa Suy nghĩ về lòng biết ơn của con cháu riêng với cha mẹ
://.youtube/watch?v=VdBhvFks2Lk
Bạn vừa Read tài liệu Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Video Viết đoạn văn khoảng chừng nữa trang giấy khó a4 nói lên cảm nghĩ của em về người mẹ của tớ tiên tiến và phát triển nhất
Người Hùng đang tìm một số trong những Share Link Down Viết đoạn văn khoảng chừng nữa trang giấy khó a4 nói lên cảm nghĩ của em về người mẹ của tớ miễn phí.
Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Viết đoạn văn khoảng chừng nữa trang giấy khó a4 nói lên cảm nghĩ của em về người mẹ của tớ vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comments ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha
#Viết #đoạn #văn #khoảng chừng #nữa #trang #giấy #khó #nói #lên #cảm #nghĩ #của #về #người #mẹ #của #mình
Tra Cứu Mã Số Thuế MST KHƯƠNG VĂN THUẤN Của Ai, Công Ty Doanh Nghiệp…
Các bạn cho mình hỏi với tự nhiên trong ĐT mình gần đây có Sim…
Thủ Thuật về Nhận định về nét trẻ trung trong môi trường tự nhiên vạn…
Thủ Thuật về dooshku là gì - Nghĩa của từ dooshku -Thủ Thuật Mới 2022…
Kinh Nghiệm Hướng dẫn Tìm 4 số hạng liên tục của một cấp số cộng…
Mẹo Hướng dẫn Em hãy cho biết thêm thêm nếu đèn huỳnh quang không còn…