Kinh Nghiệm Hướng dẫn Tại sao giai cấp tư sản lại chọn văn hóa truyền thống để mở đầu cho phương thức đấu tranh chống phong kiến Chi Tiết

Pro đang tìm kiếm từ khóa Tại sao giai cấp tư sản lại chọn văn hóa truyền thống để mở đầu cho phương thức đấu tranh chống phong kiến được Update vào lúc : 2022-01-08 06:03:16 . Với phương châm chia sẻ Kinh Nghiệm Hướng dẫn trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi Read nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại Comment ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha.

Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản. [1]

Một bóng ma đang ám ảnh Châu âu: Bóng ma chủ nghĩa cộng sản. Tất cả thế lực của Châu âu cũ: Giáo Hoàng và Nga Hoàng , Mét-téc-ních và Ghi-dô, bọn cấp tiến Pháp và bọn công an Đức, đều đã phối hợp lại thành một liên minh thần thánh để trừ khử bóng ma đó.

Nội dung chính

    Tuyên ngôn của Đảng Cộng sản. [1]Phần I.Tư sản và vô sảnVideo liên quan

Có phái trái chiều nào và lại không biến thành đối phương của tớ đang nắm cơ quan ban ngành thường trực, buộc tội là cộng sản? Có phái trái chiều nào, đến lượt mình, lại không ném trả lại cho những đại biểu tiến bộ nhất trong phái trái chiều, cũng như cho những đối phương phản động của tớ, lời buộc tội nhục nhã là cộng sản?

Từ đó, hoàn toàn có thể rút ra hai kết luận.

Chủ nghĩa cộng sản đã được toàn bộ những thế lực ở Châu âu thừa nhận là một thế lực.

Hiện nay, đã tới lúc những người dân cộng sản phải công khai minh bạch trình diễn trước toàn toàn thế giới những quan điểm, mục tiêu, ý đồ của tớ; và phải có một Tuyên ngôn của đảng của tớ để đập lại câu truyện hoang đường về bóng ma cộng sản.

Vì mục tiêu đó, những người dân cộng sản thuộc những dân tộc bản địa rất khác nhau đã họp ở Luân Đôn và thảo ra bản “Tuyên ngôn” dưới đây, công bố bằng tiếng Anh, tiếng Pháp, tiếng Đức, tiếng I-ta-li-a, tiếng Phla-măng và tiếng Đan Mạch.

Phần I.Tư sản và vô sản

Lịch sử toàn bộ những xã hội tồn tại từ trước đến ngày này[2] chỉ là lịch sử đấu tranh giai cấp.

Người tự do và người nô lệ, quý tộc và dân dã, chúa đất và nông nô, thợ cả phường hội[3] và thợ bạn, nói tóm lại, những kẻ áp bức và những người dân bị áp bức, luôn luôn đối kháng với nhau, đã tiến hành một cuộc đấu tranh không ngừng nghỉ, lúc công khai minh bạch, lúc ngấm ngầm, một cuộc đấu tranh bao giờ cũng kết thúc hoặc bằng một cuộc tái tạo cách mạng toàn bộ xã hội, hoặc bằng sự diệt vong của hai giai cấp đấu tranh với nhau.

Trong những thời đại lịch sử trước, hầu khắp mọi nơi, toàn bộ chúng ta đều thấy xã hội hoàn toàn phân thành những đẳng cấp và sang trọng rất khác nhau, một chiếc thang phân thành từng nấc thang vị thế xã hội. Ở La Mã thời cổ, toàn bộ chúng ta thấy có quý tộc, hiệp sĩ, dân dã, nô lệ; thời trung cổ thì có lãnh chúa phong kiến, chư hầu, thợ cả, thợ bạn, nông nô, và hơn thế nữa, hầu như mỗi giai cấp ấy, lại sở hữu những thứ bậc đặc biệt quan trọng nữa.

Xã hội tư sản tân tiến, sinh ra từ trong tâm xã hội phong kiến đã biết thành diệt vong, không xoá bỏ được những đối kháng giai cấp. Nó chỉ đem những giai cấp phép mới, những Đk áp bức mới, những hình thức đấu tranh mới thay thế những giai cấp, những Đk áp bức, những hình thức đấu tranh cũ mà thôi.

Tuy nhiên, điểm lưu ý của thời đại toàn bộ chúng ta, thời đại của giai cấp tư sản, là đã đơn thuần và giản dị hoá những đối kháng giai cấp. Xã hội ngày càng phân thành hai phe lớn thù địch với nhau, hai giai cấp lớn hoàn toàn trái chiều nhau: giai cấp tư sản và giai cấp vô sản.

Từ những nông nô thời trung cổ, đã phát sinh ra những thị dân tự do của những thành thị thứ nhất; từ dân cư thành thị này, phát sinh ra những thành phần thứ nhất của giai cấp tư sản.

Việc tìm ra Châu Mỹ và con phố biển vòng Châu phi đã đem lại một địa phận hoạt động và sinh hoạt giải trí mới cho giai cấp tư sản vừa mới Ra đời. Những thị trường Đông – Ấn và Trung Quốc, việc thực dân hoá Châu Mỹ, việc marketing thương mại với thuộc địa, việc tăng thêm nhiều tư liệu trao đổi và nói chung tăng thêm nhiều hàng hoá, đã đem lại cho thương nghiệp, cho ngành hàng hải, cho công nghiệp, một sự phát đạt trước đó chưa từng có, và do đấy, đã đem lại một sự tăng trưởng mau chóng cho yếu tố cách mạng trong xã hội phong kiến đang tan rã.

Tổ chức công nghiệp theo lối phong kiến hay phường hội trước kia không hề tồn tại thể thỏa mãn nhu cầu những nhu yếu luôn luôn tăng theo sự mở mang những thị trường mới. Công trường thủ công thay đổi tổ chức triển khai cũ ấy. Tầng lớp marketing thương mại công nghiệp trung đẳng thay cho thợ cả phường hội; Sự phân công lao động Một trong những phường hội rất khác nhau đã nhường chỗ cho việc phân công lao động bên trong từng xưởng thợ.

Nhưng những thị trường cứ lớn lên không ngừng nghỉ, nhu yếu luôn luôn tăng thêm. Ngay cả công trường thi công thủ công cũng không thoả mãn được nhu yếu đó nữa. Lúc ấy, hơi nước và máy móc dẫn đến một cuộc cách mạng trong công nghiệp. Đại công nghiệp tân tiến thay cho công trường thi công thủ công; tầng lớp marketing thương mại công nghiệp trung đẳng nhường chỗ cho những nhà công nghiệp triệu phú, cho những kẻ đứng đầu cả hàng loạt đạo quân công nghiệp, những tên tư sản tân tiến.

Đại công nghiệp đã tạo ra thị trường toàn thế giới, thị trường mà việc tìm ra châu Mỹ đã sẵn sàng sẵn sàng sẵn. Thị trường toàn thế giới thúc đẩy cho thương nghiệp, hàng hải, những phương tiện đi lại giao thông vận tải lối đi bộ tiến bộ tăng trưởng mau chóng lạ thường. Sự tăng trưởng nó lại tác động trở lại đến việc mở rộng công nghiệp; mà công nghiệp, thương nghiệp, hàng hải, đường tàu càng tăng trưởng thì giai cấp tư sản càng lớn lên, làm tăng những tư bản của tớ lên và đẩy những giai cấp do thời trung cổ để lại xuống phía sau.

Như vậy, toàn bộ chúng ta thấy rằng bản thân giai cấp tư sản tân tiến cũng là thành phầm của một quy trình tăng trưởng lâu dài, của một loạt những cuộc cách mạng trong phương thức sản xuất và trao đổi.

Mỗi bước tăng trưởng của giai cấp tư sản đều phải có một bước tiến bộ chính trị tương ứng. Là đẳng cấp và sang trọng bị chính sách chuyên chế phong kiến áp bức; là đoàn thể vũ trang tự quản trong công xã[4]; ở nơi này, là cộng hoà thành thị độc lập; ở nơi kia, là đẳng cấp và sang trọng thứ ba phải đóng thuế trong chính sách quân chủ[5]; rồi suốt trong thời kỳ công trường thi công thủ công, là lực lượng trái chiều với tầng lớp quý tộc trong chính sách quân chủ theo đẳng cấp và sang trọng hay trong chính sách quân chủ chuyên chế; là cơ sở hầu hết của những nước quân chủ lớn nói chung,- giai cấp tư sản, từ khi đại công nghiệp và thị trường toàn thế giới được thiết lập, đã độc chiếm hẳn được quyền thống trị chính trị trong nước đại nghị tân tiến. Chính quyền nhà nước tân tiến chỉ là một uỷ ban quản trị và vận hành những việc làm chung của toàn thể giai cấp tư sản.

Giai cấp tư sản đã đóng một vai trò rất là cách mạng trong lịch sử.

Bất cứ ở nơi nào mà giai cấp tư sản chiếm hữu được cơ quan ban ngành thường trực thì nó đã đạp đổ những quan hệ phong kiến, gia trưởng và điền viên. Tất cả những quan hệ phức tạp và muôn màu muôn vẻ ràng buộc con người phong kiến với “những bề trên tự nhiên” của tớ, đều bị giai cấp tư sản thẳng tay phá vỡ, không để lại giữa người và người một quan hệ nào khác, ngoài quyền lợi trần trụi và lối “tiền trao cháo múc” không tình không nghĩa. Giai cấp tư sản đã dìm những xúc động thiêng liêng của lòng sùng đạo, của nhiệt tình hiệp sĩ, của tính đa cảm tiểu tư sản xuống làn nước lạnh buốt của yếu tố tính toán ích kỷ. Nó đã biến phẩm giá của con người thành giá trị trao đổi; nó đã đem tự do marketing thương mại duy nhất và vô sỉ thay cho biết thêm thêm bao quyền tự do đã được ban cho và đã giành được một cách chính đáng. Tóm lại, giai cấp tư sản đã đem lại sự bóc lột công nhiên, vô sỉ, trực tiếp, tàn nhẫn thay cho việc bóc lột được che đậy bằng những ảo tưởng tôn giáo và chính trị.

Giai cấp tư sản tước hết hào quang thần thánh của toàn bộ những hoạt động và sinh hoạt giải trí xưa nay vẫn được trọng vọng và tôn sùng. Bác sĩ, luật gia, tu sĩ, bác học đều bị giai cấp tư sản trở thành những người dân làm thuê được trả lương của nó.

Giai cấp tư sản đã xé toang tấm màn tình cảm bao trùm những quan hệ mái ấm gia đình và làm cho những quan hệ ấy chỉ từ là quan hệ tiền nong đơn thuần.

Giai cấp tư sản đã đã cho toàn bộ chúng ta biết rằng biểu lộ tàn bạo của vũ lực trong thời trung cổ biểu lộ mà phe phản động rất là ca tụng, đã được tương hỗ update một cách tự nhiên bằng thói chây lười và bất động ra làm sao. Chính giai cấp tư sản là giai cấp thứ nhất đã cho toàn bộ chúng ta thấy hoạt động và sinh hoạt giải trí của loài người hoàn toàn có thể làm được những gì. Nó đã tạo ra những kỳ quan khác hoàn toàn những kim tự tháp Ai-cập, những cầu dẫn ở nước La-mã, những nhà thời thánh kiểu Gô-tích; nó đã tiến hành những cuộc viễn chinh khác hoàn toàn những cuộc di cư của những dân tộc bản địa và những cuộc trận chiến tranh thập tự.

Giai cấp tư sản không thể tồn tại, nếu không luôn luôn cách mạng hoá công cụ sản xuất, do đó cách mạng hoá những quan hệ sản xuất, nghĩa là cách mạng hoá toàn bộ những quan hệ trong xã hội. Trái lại riêng với toàn bộ những giai cấp công nghiệp trước kia thì việc duy trì nguyên vẹn phương thức sản xuất cũ là yếu tố kiện nhất quyết cho việc tôn tại của tớ. Sự hòn đảo lộn liên tục của sản xuất, sự rung chuyển không ngừng nghỉ trong toàn bộ những quan hệ xã hội, sự luôn luôn không tin và sự vận động làm cho thời đại tư sản khác với toàn bộ những thời đại trước. Tất cả những quan hệ xã hội cứng đờ và hoen rỉ, với cả tràng những ý niệm và tư tưởng vốn được tôn sùng từ nghìn năm đi kèm theo những quan hệ ấy, đều đang tiêu tan; những quan hệ xã hội thay thế những quan hệ này còn chưa kịp cứng lại thì đã già cỗi ngay. Tất cả những gì mang tính chất chất đẳng cấp và sang trọng và trí tuệ đều tiêu tan như mây khói; toàn bộ những gì là thiêng liêng đều bị ô uế, và rốt cuộc, từng người đều buộc phải nhìn những Đk sinh hoạt của tớ và những quan hệ giữa họ với nhau bằng con mắt tỉnh táo.

Vì luôn luôn bị thúc đẩy bởi nhu yếu về những nơi tiêu thụ thành phầm, giai cấp tư sản sâm lấn khắp toàn thế giới. Nó phải xâm nhập vào khắp nơi, trụ lại ở khắp nơi và thiết lập những mối liên hệ ở khắp nơi.

Do bóp nặn thị trường toàn thế giới, giai cấp tư sản đã làm cho sản xuất và tiêu dùng trong toàn bộ những nước mang tính chất chất chất toàn thế giới. Mặc cho bọn phản động đau buồn, nó đã làm cho công nghiệp mất cơ sở dân tộc bản địa. Những ngành công nghiệp dân tộc bản địa đã biết thành tiêu diệt và đang ngày càng bị tiêu diệt. Những ngành công nghiệp dân tộc bản địa bị thay thế bởi những ngành công nghiệp mới, tức là những ngành công nghiệp mà việc thu nhập chúng trở thành một yếu tố sống còn riêng với toàn bộ những dân tộc bản địa văn minh, những ngành công nghiệp không dùng những nguyên vật tư bản sứ mà dùng những nguyên vật tư đưa từ những miền xa xôi nhất trên trái đất đến và thành phầm làm ra không những được tiêu thụ ngay trong sứ mà còn được tiêu thụ ở toàn bộ những nơi trên trái đất nữa. Thay cho những nhu yếu cũ được thoả mãn bằng những thành phầm trong nước, thì phát sinh ra những nhu yếu mới, yên cầu được thoả mãn bằng những thành phầm đưa từ những miền và xứ xa xôi nhất về. Thay cho tình trạng cô lập trước kia của những địa phương và những dân tộc bản địa vẫn tự cung tự túc tự cấp, ta thấy tăng trưởng những quan hệ phổ cập, sự phụ thuộc phổ cập Một trong những dân tộc bản địa. Mà sản xuất vật chất đã như vậy thì sản xuất tinh thần cũng không kém như vậy. Những thành quả của hoạt động và sinh hoạt giải trí tinh thần của một dân tộc bản địa trở thành tài sản chung của toàn bộ những dân tộc bản địa. Tính chất đơn phương và phiến diện dân tộc bản địa ngày càng không thể tồn tại được nữa; và từ những nền văn học dân tộc bản địa và địa phương, muôn hình muôn vẻ, đang nảy nở ra một nền văn học toàn toàn thế giới.

Nhờ tăng cấp cải tiến mau chóng công cụ sản xuất và làm cho những phương tiện đi lại giao thông vận tải lối đi bộ trở nên vô cùng tiện lợi, giai cấp tư sản lôi cuốn đến hơn cả những dân tộc bản địa dã man nhất và trào lưu văn minh. Giá rẻ của những thành phầm của giai cấp ấy là trọng pháo bắn thủng toàn bộ những vạn lý trường thành và buộc những người dân dã man bài ngoại một cách ngoan cường nhất cũng phải thu phục. Nó buộc toàn bộ những dân tộc bản địa phải thực hành thực tiễn phương thức sản xuất tư sản, nếu không sẽ bị tiêu diệt; nó buộc toàn bộ những dân tộc bản địa phải gia nhập cái gọi là văn minh, nghĩa là phải trở thành tư sản. Nói tóm lại, nó tạo ra cho nó một toàn thế giới theo như hình dạng của nó.

Giai cấp tư sản bắt nông thôn phải phục tùng thành thị. Nó lập ra những đô thị đồ sộ; nó làm cho dân số thành thị tăng thêm phi thường so với dân số nông thôn, và do đó, nó kéo một bộ phận lớn dân cư thoát khỏi vòng ngu muội của đời sống thôn dã. Cũng như nó đã bắt nông thôn phải tùy từng thành thị, bắt những nước dã man hay nửa dã man phải tùy từng những nước văn minh, nó đã bắt những dân tộc bản địa nông dân phải tùy từng những dân tộc bản địa tư sản, bắt phương Đông phải tùy từng phương Tây.

Giai cấp tư sản ngày càng xoá bỏ tình trạng phân tán về tư liệu sản xuất, về tài sản và về dân cư. Nó tụ tập dân cư, triệu tập những tư liệu sản xuất, và tích tụ tài sản vào trong tay một số trong những ít người. Kết quả tất yếu của những thay đổi ấy là yếu tố triệu tập về chính trị. Những địa phương độc lập, liên hệ với nhau hầu như chỉ bởi những quan hệ liên minh và có những quyền lợi, luật lệ, chính phủ nước nhà, thuế quan rất khác nhau, thì đã được tập hợp lại thành một dân tộc bản địa thống nhất, có một chính phủ nước nhà thống nhất, một luật pháp thống nhất, một quyền lợi dân tộc bản địa thống nhất mang tính chất chất giai cấp và một hàng rào thuế quan thống nhất.

Giai cấp tư sản, trong quy trình thống trị giai cấp gần đầy một thế kỷ, đã tạo ra những lực lượng sản xuất nhiều hơn nữa và đồ sộ hơn lực lượng sản xuất của toàn bộ những thế hệ trước kia gộp lại. Sự chinh phục những lực lượng vạn vật thiên nhiên, sự sản xuất bằng máy móc, việc vận dụng hoá học vào công nghiệp và nông nghiệp, việc dùng tàu chạy bằng hơi nước, đường tàu, máy điện báo, việc khai thác từng lục địa nguyên vẹn, việc khai thông những dòng sông cho tầu bè đi lại được, hàng khối dân cư tựa hồ như từ dưới đất trôi lên, có thế kỷ nào trước kia lại ngờ được rằng có những lực lượng sản xuất như vậy vẫn nằm tiềm tàng trong tâm lao động xã hội!.

Vậy là toàn bộ chúng ta đã thấy rằng: những tư liệu sản xuất và trao đổi, làm cơ sở của giai cấp tư sản hình thành, đã tạo ra được từ trong tâm xã hội phong kiến. Những tư liệu sản xuất và trao đổi ấy tăng trưởng tới một trình độ nhất định nào đó thì những quan hệ mà trong số đó xã hội phong kiến tiến hành sản xuất và trao đổi, tổ chức triển khai nông nghiệp và công nghiệp theo lối phong kiến, nói tóm lại, những quan hệ sở hữu phong kiến không phù phù thích hợp với những lực lượng sản xuất đã tiếp tục tăng trưởng. Những cái này đã cản trở sản xuất, chứ không làm cho sản xuất tiến triển lên. Tất cả những cái này đều trở thành xiềng xích. Phải đập tan những xiềng xích ấy, và qủa nhiên những xiềng xích ấy đã biết thành đập tan.

Thay vào đó là yếu tố đối đầu đối đầu tự do, với một chính sách xã hội và chính trị thích ứng, với việc thống trị kinh tế tài chính và chính trị của giai cấp tư sản.

Ngày nay, trước mắt toàn bộ chúng ta, đang trình làng một quy trình tương tự. Xã hội tư sản tân tiến, với những quan hệ sản xuất và trao đổi tư sản của nó, với những quan hệ sở hữu tư sản, đã tạo ra những tư liệu sản xuất và trao đổi rất là mạnh mẽ và tự tin như vậy, thì giờ đây, in như một tay phù thuỷ không hề đủ sức trị những âm binh mà y đã triệu lên. Từ hàng trăm trong năm này, lịch sử công nghiệp và thương nghiệp không phải là cái gì khác hơn là lịch sử cuộc nổi dậy của lực lượng sản xuất tân tiến chống lại những quan hệ sản xuất tân tiến, chống lại những quan hệ sở hữu đang quyết định hành động những tồn tại và sự thống trị của giai cấp tư sản. Để chứng tỏ điều này, chỉ việc nêu ra những cuộc khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ thương nghiệp diễn đi diễn lại một cách chu kỳ luân hồi và ngày càng đe doạ sự tồn tại của toàn xã hội tư sản. Mỗi cuộc khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ đều phá hoại không những một số trong những lớn thành phầm đã được tạo ra, mà cả một phần lớn chính ngay những lực lượng sản xuất đã có nữa. Một nạn dịch nếu ở thuở nào kỳ nào khác thì nạn dịch này hình như thể một điều phi lý – thường gieo tai hoạ cho xã hội, đó là nạn dịch sản xuất thừa. Xã hội đột nhiện bị đẩy lùi về một trạng thái dã man nhất thời; dường như một nạn đói, một cuộc trận chiến tranh huỷ diệt đã tàn phá sạch mọi tư liệu sinh hoạt của xã hội; công nghiệp và thương nghiệp như bị tiêu diệt. Vì sao thế? Vì xã hội có quá thừa văn minh, có quá nhiều tư liệu sinh hoạt, quá nhiều công nghiệp, quá nhiều thương nghiệp. Những lực lượng sản xuất mà xã hội sẵn có, không thúc đẩy quan hệ sở hữu tư sản tăng trưởng nữa; trái lại, toàn bộ chúng ta đang trở thành quá mạnh riêng với quan hệ sở hữu ấy, cái quan hệ sở hữu lúc đó đang cản trở sự tăng trưởng của chúng; và mọi khi những lực lượng sản xuất xã hội khắc phục được sự cản trở ấy thì chúng lại xô toàn thể xã hội tư sản vào tình trạng rối loạn và đe doạ sự sống còn của sở hữu tư sản. Những quan hệ tư sản đang trở thành quá hẹp, không đủ để tiềm ẩn những của cải được tạo ra trong tâm nó nữa.- giai cấp tư sản khắc phục những cuộc khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ ấy ra làm sao? Một mặt, bằng phương pháp cưỡng bức phải huỷ bỏ một số trong những lớn lực lượng sản xuất; mặt khác, bằng phương pháp chiếm những thị trường mới và bóc lột triệt để hơn thế nữa những thị trường cũ. Như thế thì đi đến đâu? Đi đến chỗ sẵn sàng sẵn sàng cho những cuộc khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ toàn vẹn và tổng thể hơn và ghê gớm hơn và giảm sút những phương cách ngăn ngừa những cuộc khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ ấy.

Những vũ khí mà giai cấp tư sản đã dùng để đánh đổ chính sách phong kiến thì ngày này quay lạị đập vào ngay chính giai cấp tư sản.

Những giai cấp tư sản không những đã rèn những vũ khí đã giết mình; nó còn tạo ra những người dân tiêu dùng vũ khí ấy chống lại nó, đó là những công nhân tân tiến, những người dân vô sản.

Giai cấp tư sản, tức là tư bản, mà lớn lên thì giai cấp vô sản, giai cấp công nhân tân tiến – tức là giai cấp chỉ hoàn toàn có thể sống với Đk là tìm kiếm được việc làm, và chỉ tìm kiếm được việc làm, nếu lao động của tớ tăng thêm tư bản cũng tăng trưởng theo. Những công nhân ấy, buộc phải tự bán mình để kiếm ăn từng bữa một, là một hàng hoá, tức là một món hàng đem bán như bất kể một món hàng nào khác; vì thế họ phải chịu hết mọi sự may rủi của đối đầu đối đầu, mọi sự lên xuống của thị trường với mức độ như nhau.

Do sự tăng trưởng của việc dùng máy móc và sự phân công, nên lao động của người vô sản mất hết tính chất độc lập, do đó họ mất hết hứng thú. Người công nhân trở thành một vật phụ thuộc giản đơn của máy móc, người ta chỉ yên cầu người công nhân làm được một việc làm đơn thuần và giản dị nhất, đơn điệu nhất, dễ học nhất mà thôi. Do đó, ngân sách một công nhân hầu như chỉ là còn là một số trong những tư liệu sinh hoạt thiết yếu để duy trì đời sống và nòi giống của anh ta mà thôi. Nhưng giá cả lao động, cũng như giá cả hàng hoá, lại bằng ngân sách sản xuất ra nó. Cho nên lao động càng trở nên thiếu mê hoặc thì tiền công càng hạ. Hơn nữa, việc sử dụng máy móc và sự phân công mà tăng thêm thì lượng lao động cũng tăng thêm theo, hoặc là vì tăng thêm giờ làm, hoặc là vì tăng thêm lượng lao động phải tăng thêm lượng lao động phải làm trong thuở nào gian nhất định, do cho máy chạy tăng thêm,…

Công nghiệp tân tiến đã biến xưởng thợ nhỏ của người thợ cả gia trưởng thành công xuất sắc xưởng lớn của nhà tư bản công nghiệp. Những khối phần đông công dân, chen chúc nhau trong xưởng, được tổ chức triển khai theo lối quân sự chiến lược. Là những người dân lính trơn của công nghiệp, họ bị đặt dưới quyền giám sát của toàn bộ một khối mạng lưới hệ thống cấp bậc sĩ quan và hạ sĩ quan. Họ không những là nô lệ của giai cấp tư sản, của nhà nước tư sản, mà hằng ngày, hàng giờ, còn là một nô lệ của máy móc, của người đốc công và trước hết là của chính nhà tư sản chủ công xưởng. Chế độ chuyên chế ấy càng công khai minh bạch tuyên bố lợi nhuận là mục tiêu duy nhất của nó thì nó lại càng trở thành ti tiện, bỉ ổi, đáng chán ghét.

Lao động thủ công càng ít cần đến việc khôn khéo và sức lực chừng nào, nghĩa là công nghiệp tân tiến càng tiến triển thì lao động của đàn ông càng được thay thế của đàn bà và trẻ con. Những sự phân biệt về lứa tuổi và giới tính không hề tồn tại ý nghĩa xã hội gì nữa riêng với giai cấp công nhân. Tất cả đều là công cụ lao động mà ngân sách thì thay đổi theo lứa tuổi và giới tính.

Một khi người thợ đã biết thành chủ xưởng bóc lột và được trả tiền công rồi thì anh ta lại trở thành miếng mồi cho những thành phần khác trong giai cấp tư sản: gia chủ thuê, chủ hiệu bán lẻ, kẻ cho vay vốn ngân hàng nặng lãi,…

Những nhà tiểu công nghiệp, tiểu thương nghiệp và người thực lợi nhỏ, thợ thủ công và nông dân là những tầng lớp dưới của tầng lớp trung đẳng xa kia, đều bị rơi xuống hàng ngũ giai cấp vô sản, một phần vì số vốn rất ít của tớ không đủ được cho phép họ quản trị và vận hành những xí nghiệp, nên họ bị sự đối đầu đối đầu của bọn tư bản hơn vượt mặt, một phần vì sự khôn khéo nhà nghề của tớ bị những phương pháp sản xuất mới làm hạ thấp giá trị đi. Thành thử giai cấp vô sản được tuyển mộ trong toàn bộ những giai cấp của dân cư.

Giai cấp vô sản trải qua nhiều quy trình tăng trưởng rất khác nhau. Cuộc đấu tranh của tớ chống giai cấp tư sản khởi đầu ngay từ lúc họ mới Ra đời.

Thoạt đầu, cuộc đấu tranh được tiến hành bởi những công nhân riêng lẻ; tiếp theo, bởi những công nhân cùng một công xưởng; và tiếp theo đó, bởi những công nhân cùng một ngành công nghiệp, cùng một địa phương, chống lại người tư sản trực tiếp bóc lột họ. Họ không phải chỉ đả kích vào quan hệ sản xuất tư sản mà còn đánh ngay vào cả công cụ sản xuất nữa; họ phá huỷ hàng ngoại hoá đối đầu đối đầu với họ, đập phá máy móc, đốt những công xưởng và ra sức giành lại vị thế đã mất của người thợ thủ công thời trung cổ.

Trong quy trình đó, giai cấp vô sản còn là một một khối quần chúng sống tản mạn trong toàn nước và bị đối đầu đối đầu chia nhỏ. Nếu có những lúc quần chúng công nhân tập hợp nhau lại thì này cũng chưa phải là kết quả của yếu tố phối hợp của chính họ, mà là kết quả của yếu tố phối hợp của giai cấp tư sản, nó muốn đạt những mục tiêu chính trị cả nó, nên phải lôi kéo toàn thể giai cấp vô sản và trong thời điểm tạm thời hoàn toàn có thể lôi kéo được như vậy. Bởi vậy, suốt trong quy trình này, những người dân vô sản chưa đánh quân địch của chính mình, mà đánh quân địch của quân địch của tớ, tức là những tàn dư của chính sách quân chủ chuyên chế, bọn địa chủ, bọn tư sản phi công nghiệp, bọn tiểu tư sản. Toàn bộ sự vận động lịch sử được triệu tập như vậy vào tay giai cấp tư sản; mọi thắng lợi đạt được trong những Đk ấy đều là thắng lợi của giai cấp tư sản.

Nhưng sự tăng trưởng của công nghiệp không những đã làm tăng thêm số người vô sản, mà còn tập hợp họ lại thành những khối quần chúng to nhiều hơn; lực lượng của những người dân vô sản tăng thêm và họ thấy rõ lực lượng của tớ hơn. Máy móc càng xoá bỏ mọi sự rất khác nhau trong lao động và càng rút tiền công ở khắp mọi nơi xuống một mức thấp ngang nhau, thì quyền lợi, Đk sinh hoạt của vô sản, càng từ từ ngang bằng nhau. Vì bọn tư sản ngày càng đối đầu đối đầu với nhau hơn và vì khủng hoảng rủi ro không mong muốn cục bộ thương mại do sự đối đầu đối đầu ấy sinh ra, cho nên vì thế tiền công càng trở nên bấp bênh; việc tăng cấp cải tiến máy móc không ngừng nghỉ và ngày càng nhanh gọn hơn làm cho tình cảnh của công nhân ngày càng bấp bênh, những cuộc xung đột thành viên giữa công nhân và tư sản ngày càng có tính chất những cuộc xung đột giữa hai giai cấp. Công nhân khởi đầu xây dựng những Liên minh (Công đoàn) chống lại bọn tư sản để bảo vệ tiền công của tớ. Thậm chí họ đi tới chỗ lập thành những đoàn thể thường trực để sẵn sàng đối phó, khi những cuộc xung đột bất thần xẩy ra. Đây đó, đấu tranh nổ thành bạo động.

Đôi khi công nhân thắng; nhưng đó là một thắng lợi trong thời điểm tạm thời. Kết quả thực sự của những cuộc đấu tranh của tớ là yếu tố đoàn kết ngày càng rộng của những người dân lao động, hơn là yếu tố thành công xuất sắc tức thời. Việc tăng thêm phương tiện đi lại giao thông vận tải lối đi bộ do đại công nghiệp tạo ra, tương hỗ cho công nhân những địa phương tiếp xúc với nhau, đã làm cho việc đoàn kết này được thuận tiện và đơn thuần và giản dị. Mà chỉ tiếp xúc như vậy cũng đủ để triệu tập nhiều cuộc đấu tranh địa phương, đâu đâu cũng mang tính chất chất chất giống nhau, thành một cuộc đấu tranh toàn quốc, thành một cuộc đấu tranh giai cấp. Nhưng bất kể cuộc đấu tranh giai cấp nào thì cũng là một cuộc đấu tranh chính trị, và sự đoàn kết mà những thị dân thời trung cổ đã phải mất hàng thế kỷ mới xây dựng được bằng những con phố làng nhỏ hẹp của tớ, thì những người dân vô sản tân tiến chỉ xây dựng trong một vài năm, nhờ có đường tàu.

Sự tổ chức triển khai như vậy của người vô sản thành giai cấp và do đó thành chính đảng, luôn luôn bị sự đối đầu đối đầu giữa công nhân với nhau phá vỡ. Nhưng nó luôn luôn luôn được tái lập và luôn luôn mạnh mẽ và tự tin hơn, vững chãi hơn, hùng mạnh hơn. Nó tận dụng những bất hoà trong nội bộ giai cấp tư sản để buộc giai cấp tư sản phải thừa nhận, bằng luật pháp, một số trong những quyền lợi của giai cấp công nhân : ví như luật đạo 10 giờ ở Anh.

Nói chung, những xung đột xẩy ra trong xã hội cũ đã hỗ trợ bằng nhiều cách thức cho giai cấp vô sản tăng trưởng. Giai cấp tư sản sống trong một trạng thái trận chiến tranh không ngừng nghỉ : trước hết chống lại quý tộc; tiếp theo đó, chống lại những bộ phận của chính ngay giai cấp tư sản mà quyền lợi xung đột với việc tiến bộ của công nghiệp, và ở đầu cuối, luôn luôn chống lại giai cấp tư sản của toàn bộ những quốc tế. Trong hết thảy những cuộc đấu tranh ấy, giai cấp tư sản tự thấy mình buộc phải lôi kéo giai cấp vô sản, yêu cầu họ giúp sức, và do đó, lôi cuốn họ vào trào lưu chính trị. Thành thử giai cấp tư sản đã phục vụ cho những người dân vô sản một phần những tri thức chính trị và những tri thức phổ thông của tớ mình nó, nghĩa là những vũ khí chống lại bản thân nó.

Hơn nữa, như toàn bộ chúng ta vừa thấy, từng bộ phận trọn vẹn của giai cấp thống trị bị sự tiến bộ của công nghiệp đẩy vào hàng ngũ giai cấp vô sản, hay ít ra thì cũng trở nên đe doạ về mặt những Đk sinh hoạt của tớ. Những bộ phận ấy cũng đem lại cho giai cấp vô sản nhiều tri thức.

Cuối cùng, lúc mà đấu tranh giai cấp tiến gần đến giờ quyết định hành động thì quy trình tan rã của giai cấp thống trị, của toàn xã hội cũ, mang một tính chất kinh hoàng và quyết liệt đến nỗi một bộ phận nhỏ của giai cấp thống trị tách thoát khỏi giai cấp này và đi theo giai cấp của cách mạng, đi theo giai cấp đang nắm tương lai trong tay. Cũng như xa kia, một bộ phận của quý tộc chạy sang hàng ngũ giai cấp tư sản; ngày này, một bộ phận của giai cấp tư sản cũng chạy sang hàng ngũ giai cấp vô sản, đó là bộ phận những nhà tư tưởng tư sản đã vươn lên nhận thức được, về mặt lý luận, toàn bộ quy trình vận động lịch sử.

Trong toàn bộ những giai cấp hiện giờ đang trái chiều với giai cấp tư sản thì chỉ có giai cấp vô sản là giai cấp thực sự cách mạng. Tất cả những giai cấp khác đều suy tàn và tiêu vong cùng với việc tăng trưởng của đại công nghiệp, còn giai cấp vô sản lại là thành phầm của tớ mình nền đại công nghiệp.

Các tầng lớp trung đẳng là những tiểu công nghiệp, tiểu thương, thợ thủ công và nông dân, toàn bộ đều đấu tranh chống giai cấp tư sản để cứu lấy sự sống của tớ với tính cách là những tầng lớp trung đẳng. Cho nên họ không cách mạng mà bảo thủ. Thậm chí, hơn thế nữa, họ lại là phản động: họ tìm cách làm cho bánh xe lịch sử quay ngược trở lại. Nếu họ có thái độ cách mạng thì cũng chỉ trong chừng mực là họ thấy họ sẽ phải rơi vào hàng ngũ giai cấp vô sản: lúc đó, họ bảo vệ quyền lợi tương lai của tớ, chứ không phải quyền lợi hiện tại của tớ, họ từ bỏ ý niệm của chính họ để đứng trên quan điểm của giai cấp vô sản.

Còn tầng lớp vô sản lưu manh, cái thành phầm xấu đi ấy của yếu tố thối rữa của những tầng lớp phía dưới nhất trong xã hội cũ, thì đây đó, hoàn toàn có thể được cách mạng vô sản lôi cuốn vào trào lưu, nhưng Đk sinh hoạt của tớ lại khiến họ sẵn sàng bán mình cho những mưu đồ của phe phản động.

Điều kiện sinh hoạt của xã hội cũ đã biết thành xoá bỏ trong những Đk sinh hoạt của giai cấp vô sản. Người vô sản không còn tài năng sản; Quan hệ giữa anh ta với vợ con không hề giống một chút ít nào so với quan hệ mái ấm gia đình tư sản; lao động công nghiệp tân tiến, tình trạng người công dân làm nô lệ cho tư bản, ở Anh cũng như ở Pháp, ở Mỹ cũng như ở Đức, làm cho những người dân vô sản mất hết mọi tính chất dân tộc bản địa. Luật pháp, đạo đức, tôn giáo đều bị người vô sản xem là những thành kiến tư sản che giấu những quyền lợi tư sản.

Tất cả những giai cấp trước kia sau khi chiếm hữu được cơ quan ban ngành thường trực, đều ra sức củng cố vị thế mà người ta đã nắm được bằng phương pháp bắt toàn xã hội tuân theo những Đk đảm bảo cho phương thức chiếm hữu của chính chúng. Những người vô sản chỉ hoàn toàn có thể giành được những lực lượng sản xuất xã hội bằng phương pháp xoá bỏ phương thức chiếm hữu lúc bấy giờ của chính mình, và do đấy, xoá bỏ toàn bộ phương thức chiếm hữu nói chung đã tồn tại từ trước đến nay. Những người vô sản chẳng có gì là của tớ để bảo vệ cả, họ phải phá huỷ hết thảy những cái gì, từ trước đến nay, vẫn bảo vệ và bảo vệ chính sách tư hữu.

Tất cả những trào lưu lịch sử, từ trước tới nay, đều là vì thiểu số thực thi, hoặc đều mưu cầu quyền lợi cho thiểu số. Phong trào vô sản là trào lưu độc lập của khối đại hầu hết, mưu cầu quyền lợi cho khối đại hầu hết. Giai cấp vô sản, tầng lớp ở phía dưới nhất của xã hội hiện tại, không thể vùng dậy, vươn mình lên nếu không làm nổ tung toàn bộ cái thượng tầng kiến trúc gồm có những tầng lớp cấu thành xã hội

Cuộc đấu tranh của giai cấp vô sản chống lại giai cấp tư sản, dù về mặt nội dung, không phải là một cuộc đấu tranh dân tộc bản địa, nhưng lúc đầu lại mang hình thức đấu tranh dân tộc bản địa. Đương nhiên là trước hết, giai cấp vô sản mỗi nước phải thanh toán xong giai cấp tư sản nước tôi đã.

Trong khi phác ra những nét lớn của những quy trình tăng trưởng của giai cấp vô sản, chúng tôi đã nghiên cứu và phân tích cuộc nội chiến không ít mạng tính chất ngấm ngầm trong xã hội lúc bấy giờ cho tới lúc cuộc nội chiến ấy nổ bung ra thành cách mạng công khai minh bạch, mà giai cấp vô sản thiết lập sự thống trị của tớ bằng phương pháp dùng bạo lực lật đổ giai cấp tư sản.

Tất cả những xã hội trước kia, như toàn bộ chúng ta đã thấy, đều nhờ vào sự đối kháng Một trong những giai cấp áp bức và những giai cấp bị áp bức. Nhưng muốn áp bức một giai cấp nào đó thì nên phải bảo vệ cho giai cấp ấy những Đk sinh sống làm cho họ chí ít, cũng hoàn toàn có thể sống được trong vòng nô lệ. Người nông nô trong chính sách nông nô, đã tiến tới chỗ trở nên một thành viên của công xã, cũng như tiểu tư sản đã vươn tới vị thế người tư sản, dưới ách của chính sách chuyên chế phong kiến. Người công nhân tân tiến, trái lại, đang không vươn lên được cùng với việc tiến bộ của công nghiệp, mà còn luôn luôn rơi xuống thấp hơn, dưới cả những Đk sinh sống của chính giai cấp họ. Người lao động trở thành một người nghèo khổ, và nạn nghèo khổ còn tăng thêm nhanh hơn là dân số và của cải. Vậy hiển nhiên là giai cấp tư sản không hoàn toàn có thể tiếp tục làm tròn vai trò giai cấp thống trị của tớ trong toàn xã hội và buộc toàn xã hội phải chịu theo Đk sinh sống của giai cấp mình, coi đó là một quy luật chi phối toàn bộ. Nó không thể thống trị được nữa, vì nó không hoàn toàn có thể đảm bảo cho những người dân nô lệ của nó trong cả một mức sống nô lệ, vì nó đã buộc phải để người nô lệ ấy rơi xuống tình trạng khiến nó phải nuôi người nô lệ ấy, chứ không phải người nô lệ ấy phải nuôi nó. Xã hội không thể sống dưới sự thống trị của giai cấp tư sản nữa, như vậy nghĩa là yếu tố tồn tại của giai cấp tư sản không hề tương dung với việc tồn tại của xã hội nữa.

Điều kiện cơ bản của yếu tố tồn tại và sự thống trị của giai cấp tư sản là yếu tố tích luỹ của cải vào tay những tư nhân, là yếu tố hình thành và tăng thêm tư bản. Điều kiện tồn tại của tư bản là lao động làm thuê. Lao động làm thuê hoàn toàn nhờ vào sự đối đầu đối đầu giữa công nhân với nhau. Sự tiến bộ của công nghiệp mà giai cấp tư sản là người đại diện thay mặt thay mặt mặc nhiên của nó và không đủ sức chống lại nó mang sự đoàn kết cách mạng của công nhân do phối hợp lại mà có, thay cho việc chia rẽ của công nhân do đối đầu đối đầu giữa họ gây ra. Như vậy, cùng với việc tăng trưởng của đại công nghiệp, chính cái nền tảng trên đó giai cấp tư sản đã sản xuất và chiến hữu thành phầm của nó, đã biết thành phá sập dưới chân giai cấp tư sản. Trước hết, giai cấp tư sản sản sinh ra những người dân đào huyệt chôn chính nó. Sự sụp đổ của giai cấp tư sản và thắng lợi của giai cấp vô sản đều là tất yếu.

[Mục lục] [Chương tiếp theo]

Chú thích

[1] Giai cấp tư sản là giai cấp những nhà tư bản tân tiến, những người dân sở hữu tư liệu sản xuất xã hội và sử dụng lao động làm thuê. Giai cấp vô sản là giai cấp những công nhân làm thuê tân tiến, vì mất những tư liệu sản xuất của tớ mình, nên buộc phải bán sức lao động của tớ để sống. (Chú thích của Ăng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Anh năm 1888)

[2] Tức là toàn bộ lịch sử thành văn cho tới nay. Năm 1847, người ta vẫn hầu như hoàn toàn không biết tổ chức triển khai xã hộ trước toàn bộ lịch sử thành văn, tức là tiền sử của xã hội. Sau đó, Hắc-xtơ-hau-den đã phát hiện ra chính sách công hữu ruộng đất ở Nga. Mau-rơ đã chứng tỏ rằng chính sách công hữu ruộng đất là cái cơ sở xã hội làm điểm xuất phát cho việc tăng trưởng lịch sử của toàn bộ những bộ lạc Đức, và người ta từ từ thấy rằng công xã nông thôn, với chính sách sở hữu chung ruộng đất, đang là hoặc đã là hình thức nguyên thuỷ của xã hội ở khắp nơi, từ ấn Độ đến Ai-rơ-len. Hình thức điển hình của kết cấu nội bộ của xã hội cộng sản nguyên thuỷ này đã được Moóc-gan làm sáng tỏ khi ông phát hiện được thực ra của thị tộc và vị thế của nó trong bộ lạc. Cùng với việc tan rã của công xã nguyên thuỷ ấy, xã hội khởi đầu phân phân thành những giai cấp riêng không liên quan gì đến nhau và ở đầu cuối là đối kháng. Tôi đã nỗ lực trình diễn quy trình ta rã đó trong tác phẩm “Der Ursprung der Familie, des Privateigentums und des staats”. 2.Autl.. Stuttgart, 1886 (“Nguồn gốc của mái ấm gia đình, của chính sách tư hữu và của nhà nước”, xuất bản lần thứ hai. Stút-gát, 1886) (Chú thích của Ăng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Anh năm 1888)

[3] Thợ cả phường hội là thành viên có khá đầy đủ quyền hạn trong phường hội, là thợ cả trong phường hội, chứ không phải trùm phường. (Chú thích của Ăng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Anh năm 1888)

[4] Ở Pháp, những thành phố còn đang hình thành đã được gọi là “công xã” trong cả trước lúc những thành phố ấy giành lại được chính sách tự quản địa phương và những quyền chính trị của “đẳng cấp và sang trọng thứ ba” từ tay bọn lãnh chúa và chủ phong kiến. Nói chung, ở đây nước Anh sẽ là nước điển hình về phương diện tăng trưởng chính trị tư sản. (Chú thích của Ăng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Anh năm 1888).

Công xã là tên thường gọi mà những người dân dân thành thị ở I-ta-li-a và Pháp gọi công xã thành thị của tớ sau khi họ mua hoặc giành được từ tay bọn chủ phong kiến những quyền tự quản thứ nhất. (Chú thích của Ăng-ghen cho lần xuất bản bằng tiếng Đức năm 1890)

[5] Trong bản tiếng Anh năm 1888 do Ăng-ghen hiệu đính sau những chữ “cộng hoà thành thị độc lập” có thêm những chữ “(như ở I-ta-li-a và ở Đức)”. còn sau những chữ “đẳng cấp và sang trọng thứ ba phải đóng thuế trong chính sách quân chủ” có thêm những chữ “(như ở Pháp)”

4501

Clip Tại sao giai cấp tư sản lại chọn văn hóa truyền thống để mở đầu cho phương thức đấu tranh chống phong kiến ?

Bạn vừa tìm hiểu thêm Post Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Clip Tại sao giai cấp tư sản lại chọn văn hóa truyền thống để mở đầu cho phương thức đấu tranh chống phong kiến tiên tiến và phát triển nhất

Chia Sẻ Link Download Tại sao giai cấp tư sản lại chọn văn hóa truyền thống để mở đầu cho phương thức đấu tranh chống phong kiến miễn phí

Pro đang tìm một số trong những Chia SẻLink Download Tại sao giai cấp tư sản lại chọn văn hóa truyền thống để mở đầu cho phương thức đấu tranh chống phong kiến miễn phí.

Thảo Luận vướng mắc về Tại sao giai cấp tư sản lại chọn văn hóa truyền thống để mở đầu cho phương thức đấu tranh chống phong kiến

Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Tại sao giai cấp tư sản lại chọn văn hóa truyền thống để mở đầu cho phương thức đấu tranh chống phong kiến vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha
#Tại #sao #giai #cấp #tư #sản #lại #chọn #văn #hóa #để #mở #đầu #cho #phương #thức #đấu #tranh #chống #phong #kiến