Kinh Nghiệm Hướng dẫn Phân tích văn bản tôi đi học 2022

Bạn đang tìm kiếm từ khóa Phân tích văn bản tôi đi học được Cập Nhật vào lúc : 2022-02-17 14:01:09 . Với phương châm chia sẻ Mẹo về trong nội dung bài viết một cách Chi Tiết 2022. Nếu sau khi Read nội dung bài viết vẫn ko hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Admin lý giải và hướng dẫn lại nha.

Cậu bé không riêng gì có thấy sự thay đổi của khung cảnh bên phía ngoài mà còn thấy cả sự thay đổi lớn lao trong con người mình. Đoạn văn miêu tả diễn biến tâm lí và hành vi của nhân vật cậu bé trên đường tới trường thật chân thực: Trong chiếc áo vải dù đen dài, tôi cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn. Dọc đường thấy mấy cậu nhỏ trạc bằng tuổi tôi áo quần tươm tất, nhí nhảnh gọi tên nhau hay trao sách vở lẫn nhau xem mà tôi thèm. Hai quyển vở mới đang ở trên tay tôi đã khởi đầu thấy nặng. Tôi bặm tay ghì thật chặt, nhưng một quyển vở cũng xệch ra và chênh đầu chúi xuống đất. Tôi xóc lên và nắm lại thận trọng Đọc đến đây, có lẽ rằng trong toàn bộ chúng ta cũng bồi hồi khi cảm hứng như ta đang nhìn thấy chính mình bằng da bằng thịt của những rất mất thời hạn rồi. Chính bút pháp miêu tả khôn khéo kết phù thích hợp với ngôn từ giàu sức biểu cảm mà tác giả đã làm được điều này. Trong ngày thứ nhất đi học, được mặc bộ quần áo mới, cậu thấy tôi đã là người lớn cho nên vì thế toàn bộ mọi thứ đều phải thay đổi.
Lựa chọn câu để xem lời giải nhanh hơn

    Dàn ý
    Bài mẫu

Dàn ý

I. Mở bài

– Giới thiệu đôi nét về tác giả Thanh Tịnh: Nhà văn với những sáng tác toát lên vẻ đẹp đằm thắm, tình cảm êm dịu, trong trẻo.

– Vài nét về văn bản Tôi đi học: in trong tập Quê mẹ, xuất bản 1941, kể lại những kỉ niệm và cảm xúc của nhân vật tôi trong buổi tựu trường thứ nhất

II. Thân bài

1. Cơ sở để nhân vật tôi có những liên tưởng về ngày thứ nhất đi học của tớ

– Biến chuyển của cảnh vật sang thu: Cuối thu, thời gian tựu trường, cảnh vạn vật thiên nhiên với lá rụng nhiều, mây bàng bạc khiến lòng người nhẹ nhàng mà bồi hồi nhớ lại

– Hình ảnh những em bé núp dưới nón mẹ lần thứ nhất đến trường,

Gợi nhớ, cơ sở liên tưởng tương đương tự nhiên

2. Những hồi tưởng của nhân vật tôi

a. Tâm trạng khi cùng mẹ đi trên đường đến trường

– Cảnh vật, con phố vốn rất quen nhưng lần này cảm thấy lạ.

– Tự cảm thấy có sự thay đổi lớn trong tâm mình, cảm thấy trang trọng, đứng đắn hơn.

– Bỡ ngỡ, lúng túng

Từ ngữ gợi tả, nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp so sánh, tinh lọc rõ ràng tiêu biểu vượt trội, rõ ràng: tâm trạng kinh ngạc của tôi trong bổi tựu trường thứ nhất

b. Khi đứng giữa sân trường và nghe gọi tên vào lớp học

– Không khí của ngày hội tựu trường: náo nức, vui vẻ nhưng cũng rất trang trọng.

– Cảm thấy nhỏ bé so với trường, lo sợ vẩn vơ.

– Hồi hộp, lo sợ chờ nghe gọi tên mình.

– Khi sắp vào lớp học thì lo sợ, bật khóc

Diễn tả sinh động tâm trạng của nhân vật tôi với từng cung bậc, cảm xúc, có nhiều trạng thái cảm xúc trái chiều, tâm trạng phức tạp

c. Khi ngồi trong lớp học

– Cảm thấy vừa xa lạ, vừa thân thiện với mọi vật, với nguời bạn ngồi bên

+ Làm quen, tìm hiểu phòng học, bàn và ghế, thấy quyến luyến.

Tâm trạng, cảm hứng của nhân vật tôi khi ngồi trong lớp học, đón nhận giờ học thứ nhất hợp tự nhiên, sinh động, mê hoặc.

3. Hình ảnh những người dân lớn

– Ông đốc: hình ảnh một người thầy, một người lãnh đạo rất hiểu tâm ý trẻ, hiền từ, bao dung

– Thầy giáo trẻ vui vẻ, giàu lòng yêu thương

Thể hiện rõ trách nhiệm, tấm lòng của mái ấm gia đình, nhà trường riêng với thế hệ trẻ, đồng thời yạo môi trường tự nhiên vạn vật thiên nhiên giáo dục thân thiện, là nguồn nuôi dưỡng tâm hồn những em.

Truyện kết thúc tự nhiên, khép lại bài văn nhưng mở ra một khung trời mới, một khoảng chừng trống gian mới, tình cảm mới.

III. Kết bài

– Khẳng định lại những nét tiêu biểu vượt trội về nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp làm ra thành công xuất sắc của đoạn trích: Miêu tả tinh xảo, chân thực diễn biến tâm trạng, ngôn từ giàu yếu tố biểu cảm, hình ảnh so sánh độc lạ và giọng điệu trữ tình, trong sáng.

– Đoạn trích ngắn gọn nhưng để lại trong tâm người bao sự bồi hồi, niềm xúc động khi nhớ về ngày thứ nhất đi học của tớ

Bài mẫu

Ngày thứ nhất đi học

Mẹ dắt em tới trường

Em vừa đi vừa khóc

Mẹ dỗ dành yêu thương

Có lẽ trong mọi toàn bộ chúng ta, ai cũng mang trong mình những kí ức khó phai của tuổi học trò, nhất là những kỉ niệm mơn man của ngày thứ nhất đi học. Nhà văn Thanh Tịnh cũng vậy. Và bằng ngòi bút giàu chất thơ, tác giả đã gieo vào lòng người đọc một nỗi niềm bâng khuâng khó tả khi tái hiện lại những cảm xúc trong trẻo, tinh khôi nhất của đời người trong tác phẩm Tôi đi học.

Thanh Tịnh viết được nhiều thể loại nhưng thành công xuất sắc hơn hết là truyện ngắn và thơ. Các truyện ngắn của ông đều thấm đượm cảm xúc êm dịu, trong trẻo, vừa man mác buồn thương, vừa ngọt ngào sâu lắng. Giọng văn nhẹ nhàng thủ thỉ mà thấm thía khó quên. Truyện ngắnTôi đi họcin trong tập Quê mẹ, xuất bản năm 1941 là một tác phẩm như vậy. Đây là thiên hồi ức rất xúc động về những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trường ba mươi năm về trước.

Bố cục bài văn được sắp xếp theo trình tự thời hạn. Tâm trạng nhân vật tăng trưởng tuy nhiên tuy nhiên cùng với những sự kiện đáng nhớ của ngày thứ nhất đi học. Từ cảnh cậu bé được mẹ âu yếm dắt tay dẫn đi trên con phố tới trường, đến cảnh cậu say mê nhìn ngắm ngôi trường; cảnh hồi hộp nghe thầy gọi tên, lo ngại khỉ phải rời tay mẹ để cùng những bạn vào lớp nhận chỗ của tớ và học giờ học thứ nhất.

Thiên nhiên mang trong mình sức mạnh lạ kì, hoàn toàn có thể dẫn dắt ta về với những kí ức xa xưa và vạn vật thiên nhiên trong tác phẩm đã làm được điều này. Những chuyển biến khi đất trời vào thu đã làm cho tác giả nhớ về miền kí ức xa xôi mà tươi đẹp: Hàng năm cứ vào thời điểm cuối thu, lá ngoài đường rụng nhiều và trên không còn những đám mây bàng bạc, lòng tôi lại náo nức những kỉ niệm mơn man của buổi tựu trưởng. Tôi quên thế nào được những cảm hứng trong sáng ấy nảy nở trong tâm tôi như mấy cánh hoa tươi mỉm cười giữa khung trời quang đãng.

Nghệ thuật so sánh được tác giả sử dụng khôn khéo, kết phù thích hợp với những hình ảnh giàu sức quyến rũ đã vẽ lên một bức tranh vạn vật thiên nhiên ngày thu thơ mộng với sắc lá vàng phai, với màu mây bạc lãng đãng trôi trên khung trời mênh mông, xanh thẳm. Trên cái phông nền nên thơ ấy là hình ảnh mấy em nhỏ rụt rè nấp dưới nón mẹ lần thứ nhất đi đến trường làm cho nhà văn chìm trong cảm hứng mơn man và bồi hồi nhớ lại ngày thứ nhất đi học của tớ.

Sự phối hợp hòa giải và hợp lý giữa bút pháp tự sự, miêu tả và thể hiện cảm xúc đã tạo ra tính trữ tình đậm đà của bài văn.

Kỉ niệm ngày nào như những thước phim quay chậm từ từ tái hiện lại những kí ức của năm xưa: Buổi mai hôm ấy, một buổi mai đầy sương thu và gió lạnh. Mẹ tôi âu yếm nắm lấy tay tôi dẫn đi trên con phố làng dài và hẹp. Tâm trạng hồi hộp, cảm hứng mới mẻ của cậu bé khi được mẹ dắt đi trên con phố tới trường được diễn tả rất tinh xảo: Con đường này tôi đã quen đi lại lắm lần, nhưng lần này tự nhiên thấy lạ cảnh vật chung quanh đều thay đổi. Cậu bé đã nhanh gọn tìm ra nguyên nhân của yếu tố lạ lùng ấy: vì chính lòng tôi đang sẵn có sự thay đổi lớn: ngày hôm nay tôi đi học.

Đi học, đó là một sự kiện trọng đại trong đời. Điều đó nghĩa là cậu bé đã lớn và từ nay, cậu sẽ không còn lội qua sông thả diều như thằng Quý và không ra đồng nô đùa như thằng Sơn nữa. Ý nghĩ ngây thơ trong sáng và trang trọng của cậu học trò trong buổi đi học thứ nhất hồn nhiên và đáng yêu và dễ thương biết chừng nào!

Cậu bé không riêng gì có thấy sự thay đổi của khung cảnh bên phía ngoài mà còn thấy cả sự thay đổi lớn lao trong con người mình. Đoạn văn miêu tả diễn biến tâm lí và hành vi của nhân vật cậu bé trên đường tới trường thật chân thực: Trong chiếc áo vải dù đen dài, tôi cảm thấy mình trang trọng và đứng đắn. Dọc đường thấy mấy cậu nhỏ trạc bằng tuổi tôi áo quần tươm tất, nhí nhảnh gọi tên nhau hay trao sách vở lẫn nhau xem mà tôi thèm. Hai quyển vở mới đang ở trên tay tôi đã khởi đầu thấy nặng. Tôi bặm tay ghì thật chặt, nhưng một quyển vở cũng xệch ra và chênh đầu chúi xuống đất. Tôi xóc lên và nắm lại thận trọng Đọc đến đây, có lẽ rằng trong toàn bộ chúng ta cũng bồi hồi khi cảm hứng như ta đang nhìn thấy chính mình bằng da bằng thịt của những rất mất thời hạn rồi. Chính bút pháp miêu tả khôn khéo kết phù thích hợp với ngôn từ giàu sức biểu cảm mà tác giả đã làm được điều này. Trong ngày thứ nhất đi học, được mặc bộ quần áo mới, cậu thấy tôi đã là người lớn cho nên vì thế toàn bộ mọi thứ đều phải thay đổi.

Không muốn thua kém bạn bè và muốn tỏ ra là tôi đã lớn, cậu xin mẹ được cầm cả bút thước. Nghe mẹ bảo để mẹ cầm thì trong óc cậu bé nảy ra ý nghĩ thật ngây thơ: chắc chỉ người thạo mới cầm nổi bút thước. Nhớ lại tâm trạng của tớ thuở ấy, tác giả thú vị nhận xét: Ý nghĩ ấy thoáng qua trong trí tôi nhẹ nhàng như một làn mây lướt ngang trên ngọn núi. Hình ảnh so sánh trong câu văn trên vừa khít đẽ, trong sáng vừa khiến toàn bộ chúng ta chìm trong dòng suối mát khi nghĩ về những kỉ niệm của chính mình.

Cậu bé choáng ngợp khi nhìn thấy cảnh sân trường làng Mĩ Lí dày đặc khắp cơ thể. Người nào áo quần cũng thật sạch, khuôn mặt vui tươi và sáng sủa. Cậu nhớ lại cảm tưởng của tớ về ngôi trường lúc cậu chưa đi học, đó là thái độ dửng dưng:

Tôi không còn cảm tưởng nào khác là nhà trường cao ráo và thật sạch hơn những nhà trong làng. Nhưng giờ đây, lúc sắp sửa thành học trò, cậu bỗng thấy ngôi trường vừa xinh xắn vừa oai nghiêm khác thường và mình quá nhỏ bé so với nó. Vì vậy, cậu đâm ra lo sợ vẩn vơ. Trước mắt cậu là cả một toàn thế giới mới mẻ, bát ngát. Cậu và những học viên mới như những chú chim non đứng trước tổ và khát khao được sải cánh tung bay trên khung trời lớn rộng.

Khi học trò xếp hàng vào lớp, rời xa tay mẹ, cậu bé cảm thấy chơ vơ vì chung quanh là những cậu bé vụng về lúng túng như tôi cả. Những hình ảnh được tả thực đến từng rõ ràng. Buổi học thứ nhất, những cô cậu học trò sáu, bảy tuổi phải thử sức với chính mình. Giây phút đợi chờ thầy gọi tên vào lớp cũng đầy thấp thỏm, lo âu: Ông đốc trường Mĩ Lí cho gọi mấy cậu học trò đến đứng trước lớp ba. Trường làng nhỏ nên không còn phòng riêng của ông đốc. Trong lúc ông ta đọc tên từng người, tôi cảm thấy như quả tim tôi ngừng đập. Tôi quên cả mẹ tôii đứng sau tôi. Nghe gọi đến tên, tôi tự nhiên giật mình và lúng túng. Cậu bé bỗng cảm thấy sợ hãi khi sắp phải rời bàn tay dịu dàng êm ả của mẹ. Trong đám trẻ, những tiếng khóc bật ra khiến cậu bất giác quay sống lưng lại rồi dúi nguồn vào lòng mẹ nức nở khóc theo. Cậu hoang mang lo ngại vì cảm thấy chưa lần nào thấy xa mẹ như lần này.

Khi đã ngồi yên trong lớp và đón nhận giờ học thứ nhất, cậu cảm thấy vừa xa lạ, vừa thân thiện với mọi vật xung quanh, kể cả với những người bạn ngồi cạnh bên. Cậu đưa mắt ra khung trời hiên chạy cửa số, ngước nhìn theo cánh chim và rồi trở về với thực tại: Tôi vòng tay lên bàn chăm chỉ nhìn thầy viết và lẩm nhẩm đánh vần đọc:

Bài viết tập: Tôi đi học.

Tìm hiểu tác phẩm, toàn bộ chúng ta không thể bỏ sót hình ảnh những người dân lớn trong truyện. Chính sự xuất hiện của những nhân vật này đã làm cho mạch truyện trở nên thi vị và giàu giá trị nhân văn. Đó là hình ảnh thân thương của mẹ. Hình ảnh người mẹ luôn sánh đôi cùng nhân vật tôi trong buổi tựu trường. Khi thấy những bạn mang sách vở, nhân vật tôi ao ước muốn thử sức mình thì người mẹ cúi đầu nhìn con, hai con mắt âu yếm, giọng nói dịu dàng êm ả: thôi để mẹ cầm cho làm cậu bé vô cùng niềm sung sướng. Bàn tay mẹ đó đó là hình tượng cho tình thương, cho việc săn sóc, động viên, khuyến khích. Mẹ luôn đi sát bên con trai, lúc thì cầm tay, lúc thì đẩy con lên phía trước, lúc lại nhẹ nhàng xoa mái tóc của con Ai này đã từng ví Mẹ là lọn mía ngọt ngào/ Mẹ là nải chuối buồng cau Mẹ là vốn liếng yêu thương của cuộc sống và trong những ngày trọng đại của đời người, có lẽ rằng toàn bộ chúng ta đều bồi hồi xúc động khi nhắc tới tượng đài sừng sững của yêu thương này.

Ông đốc là hiện thân cho hình ảnh của một người thầy mẫu mực, hiền hậu, bao dung với lời nói từ tốn, những cử chỉ nhẹ nhàng nghênh đón những em như ông bụt bước ra từ câu truyện cổ tích. Hình ảnh thầy giáo trẻ với nụ cười niềm nở trên môi đó đó là người đại diện thay mặt thay mặt cho thế hệ những thầy cô luôn tận tụy với việc nghiệp trồng người. Có thể thấy trong truyện, không riêng gì có đơn thuần và giản dị là những cảm xúc tinh khôi của học trò mà còn là một hình ảnh đẹp của những người dân lớn đang tận tụy với việc nghiệp trồng người để dành riêng cho con trẻ những điều tốt đẹp tuyệt vời nhất.

Giữa guồng quay vội vã, đắm chìm trong những tất bật lo toan, thật niềm sung sướng biết bao khi thoáng chốc ta nhìn thấy hình ảnh chính mình của những rất mất thời hạn rồi, quên đi suy tư, quên hết âu lo muộn phiền để mơn man trong những câu văn trong trẻo của Tôi đi học. Truyện ngắn khiến toàn bộ chúng ta rung động bởi cảm xúc trong sáng, hồn nhiên và bút pháp nghệ thuật và thẩm mỹ và làm đẹp miêu tả tâm lí nhân vật tinh xảo của nhà văn. Bằng câu truyện của tớ, Thanh Tịnh đã nói thay toàn bộ toàn bộ chúng ta cái cảm hứng kì diệu của buổi học thứ nhất đang trở thành kỉ niệm đẹp tươi, để lại ấn tượng thâm thúy trong cuộc sống từng người. Chính vì vậy mà câu truyện của tác giả vẫn vĩnh cửu với thời hạn và luôn sống mãi trong trái tim bạn đọc.

4616

Review Phân tích văn bản tôi đi học ?

Bạn vừa đọc tài liệu Với Một số hướng dẫn một cách rõ ràng hơn về Clip Phân tích văn bản tôi đi học tiên tiến và phát triển nhất

Share Link Tải Phân tích văn bản tôi đi học miễn phí

Bạn đang tìm một số trong những Chia SẻLink Download Phân tích văn bản tôi đi học miễn phí.

Thảo Luận vướng mắc về Phân tích văn bản tôi đi học

Nếu sau khi đọc nội dung bài viết Phân tích văn bản tôi đi học vẫn chưa hiểu thì hoàn toàn có thể lại phản hồi ở cuối bài để Tác giả lý giải và hướng dẫn lại nha
#Phân #tích #văn #bản #tôi #đi #học